Trong gian phòng ngập tư vị của ma cà rồng này bỗng chốc có tiếng cười ngọt ngào vang lên.
Tôi đã quan sát rất kỹ người đàn ông trung niên này rồi, nhìn kiểu gì cũng thấy dáng vẻ cùng khuôn mặt người đó thập phần ôn hòa nhu thuận. Tùy điệu cười nhếch môi với ánh mắt kia có hơi không thiện cảm nhưng xét lại thì vẫn ổn chán.
Nhất là giọng cười ngọt ngào đó, tôi không thể xác định được sẽ có bao nhiêu người phải tim đập chân run, tâm trí rụng rời với ông ấy nữa.
Nhưng mà... sao ông ấy lại cười chứ? Từ nãy đến giờ tôi cũng chưa kể mẩu chuyện cười nào cả mà.
Lấm lét quan sát người đối diện mình một chút nữa rồi tôi mới ngập ngừng lên tiếng:
" Như vậy... chú có đồng ý nhận cháu không ạ?"
Người đàn ông kia lần nữa ngước mắt nhìn tôi cùng với nụ cười nhàn nhạt trên môi. Ngón tay kề ngay môi, liên tục xoa xoa vân vê đôi môi mỏng ấy bằng một điệu bộ cực kỳ thu hút người khác.
Híp mắt lại, ông ấy nói:
" Làm sao một cậu bé đây có thể trình diễn múa được chứ? Huống gì cậu còn chưa có kinh nghiệm nữa. Tôi đã bảo là con bé Thư nó vừa là phục vụ, vừa là vũ công..."
" Cháu..." Tôi định bảo là mình biết múa nhưng cuối cùng lại không nói ra được câu đấy, thay vào đó, tôi bảo:
" Hiện tại chị Thư không thể làm nhiều việc một lúc, vì nó ảnh hưởng đến sức khỏe của chị ấy lắm. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999825/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.