"Ừm. . . Được một khoảng thời gian rồi. . . Cậu thử một lần trước đi, theo mình nói cảm thụ bên trong không gian."
Dựa theo tiểu thuyết đời thứ nhất miêu tả, Liễu Diệp Tiên tại ngày thứ ba tận thế chính thức xảy đến, hết nước cạn lương thực mới ngẫu nhiên phát hiện không gian linh tuyền.
Liễu Diệp Tiên bán tin bán ngờ.
Cô từ hộp dụng cụ nhỏ tìm được kim khâu, cẩn thận đâm ngón tay một cái, nặn ra một giọt máu nhỏ lên ngọc bội.
Chăm chú nhìn chằm chằm.
Qua ba hơi thở, giọt máu kia từ từ bị ngọc bội hấp thu sạch.
Liễu Diệp Tiên: "! ! !"
Bùi Diệp dạy cô cách cảm thụ không gian, cô thử rất lâu vẫn cảm thấy không làm được.
"Mình có thể cảm nhận có thứ gì tồn tại, nhưng như cách một tầng giấy không sờ tới được. . ."
"Đừng nóng lòng, từ từ sẽ được."
Liễu Diệp Tiên kiên nhẫn thử mười mấy phút, thân thể đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi!
Bùi Diệp nhắm mắt mở Tinh thần lĩnh vực, dò xét nơi Liễu Diệp Tiên biến mất, rõ ràng phát hiện một vết nứt không gian "màu bạc".
Cô thăm dò một tí, phát hiện có thể vào.
Chẳng qua Bùi Diệp không đi vào, kiên nhẫn chờ Liễu Diệp Tiên ra.
Sau ba phút, Liễu Diệp Tiên mặt lờ mờ trở lại vị trí cũ.
"Thần kỳ thật. . . Tiểu thuyết lại thành sự thật. . ."
"Không gian thế nào?"
Liễu Diệp Tiên không tị hiềm nói, "Có chừng năm sáu trăm mét vuông, tất cả đều là bùn đất màu đen. Trong đất bùn có một dòng suối, bên cạnh con suối có một gốc cây không rõ. Mình không dám uống nước bên trong, mang một ly ra. . ."
Liễu Diệp Tiên đổ đầy một ly nước.
"Không vấn đề gì, nhưng mình đề nghị cậu nên uống đi. Thể chất người bình thường không thích hợp với linh khí nồng độ cao tẩy gột lắm. . ."
Liễu Diệp Tiên làm theo, uống một ngụm xong còn chép miệng một cái.
"Hơi ngọt."
Chẳng biết có phải ảo giác không, vừa uống nước linh tuyền vào, cảm giác chóng mặt do phát sốt giảm bớt đi nhiều.
Cô một hơi uống nốt số còn lại.
"Cậu muốn một chén không?"
Bùi Diệp lắc đầu, "Cái đồ chơi này không có tác dụng gì với mình."
Mình cần linh tuyền?
Không!
Mình cần Sa huyện!
Mình cần thuốc!
Mình cần rượu!
Mình cần xiên nướng!
Tận thế đến, mình sẽ mất bọn nó!
_(:з" ∠)_
"Đúng rồi, nửa tháng sau là tận thế, cậu có thể thông báo người nhà mình tránh nạn."
Bùi Diệp thình lình ném một quả bom, nổ Liễu Diệp Tiên sửng sốt.
Liễu Diệp Tiên đột nhiên nghĩ đến Bùi Diệp mượn mười ngàn.
"Cậu vay tiền, cũng là bởi tận thế sắp tới?"
"Coi vậy đi, nước sạch, gạo với mì dễ chắc bụng còn có dụng cụ đều phải chuẩn bị. Không gian cậu có linh tuyền và đất đai, cậu mang thêm nhiều hạt giống trái cây rau quả nữa. Có thể thì xây căn phòng để người nhà vào ở cho an toàn hơn. . ."
Cha và mẹ kế Liễu Diệp Tiên đều là người bình thường.
Hoàn cảnh ác liệt đối với người bình thường không tốt chút nào.
"Lời cậu nói sẽ không ai tin. . ."
"Cho nên mình chỉ nói cho một người là cậu. Cậu không phát hiện gần đây hướng gió tin tức hơi sai sai? Luôn có bài báo nói có chỗ xuất hiện người nổi điên, mặt xanh nanh vàng, gặp người là cắn, bảo là Zombie tận thế. . . Chỉ là những tin này đều bị đè xuống để tránh gây khủng hoảng quy mô lớn."
Trong nguyên văn cơ quan chính phủ phản ứng cực nhanh.
Tận thế bộc phát không lâu đã thành lập nhiều căn cứ người sống sót.
Đáng tiếc tận thế lòng người nát, nhiều căn cứ người sống sót không vong bởi Zombie triều, ngược lại hủy trong tay nhân loại.
Không có trật tự ước thúc, cuối cùng sẽ trở thành đao phủ bao lực.
Mà người không có đạo đức và pháp luật trói buộc cũng sẽ trở thành tồn tại đáng sợ hơn Zombie, dị thú gấp trăm ngàn lần.
Liễu Diệp Tiên không muốn tin, nhưng ngọc bội trên cổ lại cho cô thấy rõ trên đời tồn tại lực lượng ngoài khoa học.
Hồi lâu. . .
"Cảm ơn cậu, Tiểu Tú! Cảm ơn cậu đã nói với mình!"
"Muốn cảm ơn thì cảm ơn chính cậu đi."
Liễu Diệp Tiên nghi hoặc nghiêng đầu.
"Thế đạo càng hỗn loạn, càng cần ánh sáng và thiện lương."
Đối với rất nhiều người, loạn thế phải nên máu lạnh cứng rắn, không từ thủ đoạn, sống vì sinh tồn.
Hướng Thụy Quân từ tận thế năm năm trở về, sinh tồn là vật đã khắc sâu trong xương, không phải người chết thì mình chết.
Cướp đoạt bàn tay vàng của Liễu Diệp Tiên không phải trộm cướp, bởi vì cướp đoạt là thủ đoạn tất yếu để sinh tồn.
Bùi Diệp lại cảm thấy, Liễu Diệp Tiên đáng trân quý hơn Hướng Thụy Quân.
Tận thế không thiếu sát thần lãnh huyết vô tình, nhưng cũng có số ít "Thánh mẫu" giấu lương thiện trong lòng .
Hành vi của Liễu Diệp Tiên để Bùi Diệp nguyện ý tin tưởng cô một lần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]