Editor: Đào Tử
___________________________
Ánh nắng sáng rực xuyên qua kính thủy tinh trong suốt chiếu vào mặt, cuối cùng Lôi Nhã Đình từ trong cơn ác mộng dài thức tỉnh.
Toàn thân cô bất lực, tròng mắt dịch chuyển trái phải, mắt nhìn dần rõ ràng hơn.
Nơi này là...
Bệnh viện?
Đầu óc Lôi Nhã Đình khá hỗn loạn, mất một lúc mới chỉnh lí tốt kí ức.
Cô...
Thế mà chưa chết?
Niềm vui sướng trở về từ cõi chết chưa nếm trải bao lâu, Lôi Nhã Đình lại nghĩ tới tình cảnh bị Phong Đô phán.
Cơn ác mộng kia vẫn là mơ hay thật?
Cô vốn không có trùng sinh, cái gọi là trùng sinh chỉ là ác mộng ác quỷ để cô thật giả khó phân?
Không!
Không thể nào!
Cô vừa tỉnh lại, điện thoại di động đặt trên tủ đầu giường bệnh kêu lên.
Lôi Nhã Đình suy nghĩ ngổn ngang, ai gọi điện thoại tới đều không muốn nhận.
Người kia rất nhẫn nại, gọi thêm bảy tám lần.
"Phiền chết!"
Lôi Nhã Đình tức giận lấy điện thoại tới, chuẩn bị tắt máy để thanh tĩnh.
Trong lúc vô tình nhìn thấy tên người gọi, biểu thị là Mai Lập Hương.
Lôi Nhã Đình ấn kết nối, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói gấp gáp của Mai Lập Hương.
"Đình Đình, cậu cho mình mượn mấy triệu đi, hiện tại mình có việc cần dùng gấp!"
Mới mở miệng là mấy triệu, nếu như là Lôi Nhã Đình khi trước sẽ thoải mái cho mượn, hiện tại khác.
Lôi Nhã Đình rõ ràng nhớ kỹ lời Phong Đô Đại Đế nói, tài vận không thuộc về cô sẽ bị xóa bỏ.
Cô cũng không biết là thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147411/chuong-191.html