Editor: Đào Tử
________________________________
Lôi Nhã Đình đau muốn ngất đi.
"A —— "
Không có bất kỳ thuốc gây tê, sống sờ sờ bị người dùng dao lạnh lẽo xé mở bảy tầng thịt.
Trong miệng cô không ngừng kêu thảm, đau đớn kịch liệt khiến cơ bắp tứ chi cô căng cứng run rẩy, đại não càng lúc càng thanh tỉnh.
Thời điểm bụng bị rạch ra, cô có loại dục vọng tự sát mạnh mẽ—— Nếu chết rồi, có thể kết thúc thống khổ.
Chỉ tiếc, dưới tình huống này tử vong là điều xa xỉ.
"Mày, mày... Đến cùng là ai! ! !"
Lôi Nhã Đình bụng nhô cao nằm trên bàn giải phẫu, tứ chi thành hình chữ đại, giống như heo nằm trên bàn mổ.
Cô tốn sức thở phập phồng, mồ hôi dưới da tuôn ra ướt đẫm quần áo trên người dính sát vào da thịt.
Cánh môi kịch liệt run rẩy.
"Tại sao muốn hại tôi?"
Tại sao muốn hại đứa bé trong bụng cô?
Phó Đình Thâm không yêu mình?
Vì sao đưa cô cho bọn ác quỷ không rõ lai lịch này?
Tại sao muốn phản bội cô! ! !
Trong lúc nhất thời, đầu óc Lôi Nhã Đình như sợi len chưa qua gia công, vuốt không suôn từ đầu đến đuôi.
Chất vấn của cô không được giải đáp, người cầm con dao găm lạnh lùng chế giễu xì khẽ.
Dưới góc độ Lôi Nhã Đình có thể nhìn thấy cằm đôi phương sau mũ trùm tối đen, khóe môi mang điệu mỉa mai.
Hắn từ từ rạch thêm một dao trên bụng Lôi Nhã Đình, hai dao thành hình thập tự.
Máu chảy róc rách, Lôi Nhã Đình cố rướn cổ lên, mơ hồ nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147403/chuong-183.html