Dù Ứng Lân là quỷ, nhưng còn cách hồn phi phách tán.
"Ôi, làm quỷ đâu có tệ?"
Đạt tới cảnh giới thực lực như Bùi Diệp, muốn làm người thì người, muốn làm quỷ xem là quỷ, thân phận chuyển đổi rất tự do.
Bùi Diệp chóp mũi hừ lạnh, không đáp lời.
Cô dùng phù chú cắt người giấy nhỏ, dẫn hồn phách Ách Ba phụ thân người giấy nhỏ, lại vẽ chú ngữ dưỡng hồn lên người giấy.
"Vào túi tôi đi."
Bùi Diệp nói xong, Ách Ba phụ thân người giấy nhỏ lùi hai bước, giẫm lên giường lớn lấy đà nhảy lên, bám vào vạt áo, hì hục bò vào túi.
Túi không sâu, Ách Ba còn có thể hai tay ghé vào mép túi "Nhìn" ra phía ngoài.
Ứng Lân thấy cũng ầm ĩ đòi chơi.
Bùi Diệp không nói nhiều lời cắt thêm một con đầu gấu trúc.
Ứng Lân phụ thân xong bị cô nhét vào túi, hai con quỷ hai bên.
"Giờ chúng ta đi đâu tìm Phó Đình Thâm?"
Ứng Lân vịn chặt túi Bùi Diệp.
Lấy thị giác người giấy nhìn thế giới, toàn bộ vật thể phóng đại gấp mấy lần, người khổng lồ khắp thế giới.
"Chú thuật huyền môn rất thần kì, có cái thuật định vị GPS, trong phạm vi nhất định có thể tìm thấy người."
Ứng Lân: ". . ."
Đừng khi dễ quỷ ít đọc sách.
Huyền Môn nào có cái gọi "thuật định vị GPS" ?
Thuật định vị GPS trong miệng Bùi Diệp đương nhiên không gọi thế, nhưng đúng là dùng để điều tra lần dấu vết.
Chỉ cần có người hay đồ vật tiếp xúc với mục tiêu mới đây, thi triển thuật có thể lần theo dấu vết mục tiêu.
Hoàn toàn không khoa học!
Không biết thứ đồ chơi này có thể vượt tinh cầu chăng.
Nếu tới tinh cầu còn lần được, quả thật điêu lật trời.
Nghĩ đến đây Bùi Diệp ngậm mẩu thuốc sắp cháy hết cười khẽ.
Chú thuật phù chú huyền môn căn bản không khoa học, chắc chỉ có thể sử dụng ở phó bản này, thế giới hiện thực không thể thi triển.
"Yêu ma quỷ quái, tuân theo lệnh ta!"
Mục tiêu, Phó Đình Thâm!
Cô vừa xác định vị trí Phó Đình Thâm, chú thuật đã bị một cỗ ngoại lực đánh vỡ.
"Quên mất, bên người Phó Đình Thâm còn có Lôi Nhã Đình."
Lôi Nhã Đình dựa vào đoàn hồng bao thực lực tiến bộ nhanh chóng, Bùi Diệp thi triển chú thuật không cao cấp lắm, bị phát hiện cũng bình thường.
Cô đối chiếu bản đồ thành phố T, căn cứ định vị vừa rồi tìm tới chỗ Lôi Nhã Đình và Phó Đình Thâm.
"Bọn họ ở gần vườn bách thú thành phố T."
Hiện tại chạy tới còn kịp.
Vườn bách thú thành phố T.
Phó Đình Thâm thấy tay phải Lôi Nhã Đình thủ thế kì lạ, lập tức đoán được cô làm gì.
Đáy lòng cực kì bài xích, trên mặt lại duy trì thân mật lo lắng.
Sắc mặt Lôi Nhã Đình không vui nói, "Có thiên sư khốn kiếp nhìn trộm."
Cô dùng phù chú bảo bối đoạt được từ đoàn hồng bao phá thuật thiên sư.
Liên tưởng tới lệ quỷ gặp hồi sáng đi sinh kiểm, Lôi Nhã Đình lộ vẻ lo lắng, trong đầu nhanh chóng phân tích.
"Đình Thâm, gần đây anh có gặp chuyện gì kì quái không?"
Phó Đình Thâm lắc đầu.
Lôi Nhã Đình dùng giọng điệu bình tĩnh phân tích.
"Em nghi có thiên sư nuôi tiểu quỷ muốn hại anh, anh nghĩ lại xem có đắc tội với ai không?"
Chuyện tương tự cô đã đụng nhiều, không cảm thấy kinh ngạc.
Quản nó là thiên sư hay thiên sư nuôi tiểu quỷ, dám hó hé trước mặt cô chuẩn bị hồn phi phách tán là vừa.
Động đến nam nhân của cô, muốn chết!
Phó Đình Thâm không xác định nói, "Có chăng?"
"Tai họa ngầm vẫn nên diệt trừ mới tốt, em sợ kẻ ác nhân lúc em không bên cạnh hãm hại anh. Thiên sư kia công phu mèo cào rất dễ đối phó. Đối phương đã chủ động tìm anh, chúng ta sẽ ôm cây đợi thỏ."
Tốt nhất không đến, dám đến xử đẹp.
Cất phần tự tin này, hai người Lôi Nhã Đình không rời đi mà uống trà trước lối ra khu gấu trúc vườn bách thú.
Lúc Bùi Diệp tới, còn cách đóng cửa khu chừng một tiếng.
Cô vội vã tìm người, Ách Ba và Ứng Lân lại muốn đi dạo vườn bách thú.
Bùi Diệp: ". . ."
Ứng Lân cũng được, Ách Ba, cô không muốn con mình?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]