Editor: Đào Tử 
 __________________________ 
 "Họp xong tự giác đi lãnh phạt." 
 Trong lúc họp lén bàn luận trong nhóm chat, còn bị lãnh đạo trực tiếp tóm gọn, bi kịch thế là cùng. 
 Ba quỷ Thôi Giác yên lặng cúi đầu nhận sai. 
 Phong Đô Đại Đế nghĩ tới một chuyện, vẻ mặt lạnh lùng bồi thêm một câu. 
 "Án quỷ tử, ba người các ngươi phụ trách, không phá án —— dạo qua mười tám tầng địa ngục một lần." 
 Ti tra sát lục đạo và phán quan các ti khác ném ánh mắt thương hại cho ba quỷ Thôi Giác. 
 "Hai ngày nay chắc Đại Đế bị việc vặt quấn thân, bây giờ mới phát cáu, các ngươi tự cầu phúc đi." 
 Không ngờ lại hạ tử lệnh với ba người lão Thôi, không phá án đi mười tám tầng địa ngục chịu phạt. 
 "Huynh đệ à, bọn ta sẽ giúp các ngươi một hai mà." 
 Ba quỷ Thôi Giác không khỏi trợn mắt. 
 Ngoài miệng nói dễ nghe, rõ ràng đang cười trên nỗi đau người khác! 
 Thành phố B, tầng hai tứ hợp viện nào đó. 
 "Mày nói cái gì?" 
 Giọng nói khàn khàn âm lãnh từ gian phòng truyền tới. 
 "Con nhỏ ngu xuẩn kia bị Phong Đô bắt?" 
 Gian phòng bày trí toàn màu đen, đâu đâu cũng lộ vẻ u ám quỷ dị. 
 Tuy bên ngoài phòng vẫn nắng to, nhưng bên trong lại sinh ra cảm giác rùng mình. 
 "Nó đúng là phế vật, không làm được chuyện gì còn bị phàm nhân đùa bỡn, giờ còn chủ quan rơi vào tay Phong Đô!" 
 Giọng người đàn ông khàn đục như ngấm độc, tựa rắn ngủ say trong màn đêm. 
 Một lát sau người đàn ông hỏi đầu bên kia. 
"Nó biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147356/chuong-136.html