Editor: Đào Tử
___________________________
"Nghe thật xót xa..."
Thời điểm Ứng Lân chết mới bao nhiêu?
Mẹ ruột lại liên thủ với tình nhân chơi chết con trai?
Đáng sợ cực!
Ứng Lân dùng đôi mắt quỷ đỏ như máu liếc về phía đám Bạch Hiểu Hiểu, lạnh lùng cười nhạo.
"Cô biết tôi được đưa đến bệnh viện, là bác sĩ nào cấp cứu cho tôi không?"
Bạch Hiểu Hiểu biết mới lạ.
Ứng Lân bình tĩnh nói, "Người cấp cứu là cha tôi."
Khi Ứng Lân vừa chào đời, là tự tay ông đón Ứng Lân có mặt trên đời.
Thời điểm Ứng Lân nằm thoi thóp trong phòng cấp cứu, cũng là ông tận mắt nhìn con trai mười sáu tuổi ra đi.
"Mỗi ngày bệnh viện đều có kẻ sinh người tử, cha làm bác sĩ thường thấy sinh tử, ông cũng nói mọi người đều sẽ chết chỉ là chuyện sớm muộn. Ngày đó tôi nằm trên bàn phẫu thuật còn chút hơi tàn, ông lại trong chớp mắt sụp đổ, tôi dường như cảm nhận được sự tuyệt vọng ấy."
Đó là một loại cảm xúc như thủy triều dâng khiến người ta cảm giác nghẹt thở.
Ứng Lân dưới tình huống này trực tiếp hóa thành lệ quỷ.
Về sau hồn phách quanh quẩn tại bệnh viện mười mấy năm, quản lí cô hồn dã quỷ gần đó.
Hắn không biết mình chết thế nào, vì sao chết rồi lại muốn ở lại đây, nhưng hắn biết mình không thể làm chuyện xấu, còn phải ngăn không cho cô hồn dã quỷ làm chuyện xấu ở bệnh viện. Hắn nghĩ là do mình khi còn sống bị chủ nghĩa xã hội cảm hóa học sinh ba tốt, thanh niên năm tốt.
Tận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147332/chuong-112.html