Editor: Đào Tử
_________________________________
Thủ đoạn của Phong Đô bạo lực hơn dương gian nhiều.
Dương gian khắp nơi đòi nhân quyền, phạm nhân ngồi tù trừ không có tự do, quốc gia còn cung cấp chỗ ăn ngủ miễn phí.
Âm phủ khác hẳn, người ta chơi ác hơn gấp n lần.
Núi đao biển lửa ném xuống chảo dầu đều có cả, cam đoan hàng thật giá thật tuyệt không lừa già dối trẻ!
Roi hình, châm hình, côn hình mấy loại hình phạt này còn tầm thường chán.
Mỗi khi trời tối sẽ có âm sai chuyên môn đi câu sinh hồn về Phong Đô chấp hành án.
"Nếu bọn họ chịu đựng không nổi sớm tự sát..."
Bùi Diệp vừa hỏi, vị âm sai kia đã bắt đầu tuyên đọc vừa hay nhắc đến nội dung này.
Người sống tự sát sẽ xem như trốn tránh tù hình, miệt thị Phong Đô, cân nhắc mức hình phạt tăng thêm gấp mười, nhẹ nhất quẳng xuống mười tám tầng địa ngục.
Bởi vậy cố sống tốt đi.
Bùi Diệp: "..."
Phong cách làm việc của Phong Đô Đại Đế rất hợp ý cô.
Âm sai đến vội vàng như đi, tuyên đọc xong đã theo quỷ môn quan rời khỏi.
Chờ hắn đệ trình báo cáo lên, đóng con dấu của Đại Đế, hai tên phạm nhân sẽ phải chịu án tù không trì hoãn dù chỉ một ngày.
"Hiệu suất làm việc của âm phủ cao ghê nhỉ?"
Nếu theo quy trình ở dương gian ít nhất phải kéo dài một năm.
"Âm phủ thiếu nhân lực nhưng bọn họ có sinh tử bộ, nhưng cơ bản cũng qua quá trình đọc nội dung kết án."
Phong Đô khía cạnh khác không nhanh chóng suôn sẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147318/chuong-98.html