Editor: Tiểu Đào (đang mông lung trong mớ đề thi)
_________________________________________________________
Nếu không vì lưu lại chứng cứ, Bạch Gia đã sớm bảo đoàn phim hoặc người đại diện đổi gian phòng khác cho mình.
Đại sư liếc nhìn nơi Bạch Gia chỉ.
Chuyện xảy ra đã lâu, theo lí thuyết ga giường ẩm ướt nên khô ráo từ lâu, nhưng tay đại sư vừa sờ vào, đầu ngón tay còn cảm nhận được ướt át.
Xích lại gần ngửi thử, mùi tanh hôi lưu lại khiến đại sư chán ghét nhíu mày.
Cái này không chỉ là mùi hôi của thi thể, còn mang mùi bùn thối nát dưới lòng sông không thể tả rõ.
Lệ quỷ quấn thân Bạch Gia rốt cuộc có lai lịch gì?
Ba trăm năm chưa tắm rửa ư?
Đại sư tỏ vẻ vô cùng ghét bỏ.
Bạch Gia khẩn trương hỏi ông, "Đại sư, đại sư... Con quỷ kia còn ở đây không?"
Ánh mắt của hắn hiện đầy vẻ lo lắng và sợ hãi.
Nếu không phải sợ đại sư phản cảm, hắn đã xích lại dán thân lên người đại sư luôn rồi.
"Con nghiệt súc kia không ở, có tới cũng không cần sợ hãi."
Đại sư từ trong túi rút ra lá bùa màu vàng ấn ở trước mặt, miệng niệm chú rồi bỗng mở mắt ra.
Hắn nhìn bố cục cả căn phòng, vẻ mặt nặng nề hơn trước nhiều.
Mượn Khai nhãn phù tạm thời mở âm dương nhãn, cảnh sắc trong mắt đại sư lúc này khác hoàn toàn khi nãy.
Gian phòng ấm áp tràn đầy ánh sáng trước kia chỉ còn màu xám tro âm u, không khí không còn sạch sẽ, ngược lại tản ra mùi tanh hôi lạnh lẽo khó tả.
Vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147288/chuong-68.html