Editor: Đào Tử
______________________________
Tiếu Bàng Tí nhảy lên nhảy xuống trên vai hiệu trưởng, như chuẩn bị cho trận chiến sinh tử ác liệt sắp diễn ra.
Kết quả --
Bùi Diệp không ra tay.
Chu Thuần An thấy cô không động thủ, hắn cũng khắc chế ý định móc đại bảo kiếm ra... À không, là kiếm gỗ đào.
"Tất cả yên lặng, về chỗ ngồi của mình hết đi!" Trên người con quỷ mặc một bộ công sở màu xám, dưới chân mang dép lê, tay phải còn cầm một cây gậy tương tự như thước bảng, mở to đôi mắt đẫm máu đi đến chỗ bọn họ, tiếng bước chân thanh thúy mà mạnh mẽ, "Các bạn học sinh này!"
Bùi Diệp đứng nghiêm người, lớn tiếng đáp, "Dạ!"
"Các em đến muộn!"
Con quỷ nhìn chằm chằm Bùi Diệp, tròng mắt đen nhánh và đỏ hồng thay phiên luân chuyển, giọng điệu uy nghiêm lạnh lẽo, không thân thiện lắm.
"Đã đến muộn còn đá cửa làm phiền các bạn khác trong lớp đang nghe giảng!"
Bùi Diệp hơi cúi đầu xuống, chân thành nói xin lỗi, trên mặt viết hai chữ "Ngoan ngoãn" .
"Xin lỗi cô, tại chúng em quá gấp gáp, không suy xét chu toàn, mong cô bỏ qua lần này."
Sắc mặt con quỷ hòa hoãn hơn, khuôn mặt bê bết máu lộ ra nụ cười hài lòng.
Cô ta chỉ vào đám quỷ đang run lẩy bẩy hàng ngũ rối loạn trong phòng, nói, "Lần sau không được phép tái phạm! Các em mau vào đi, đừng đứng bên ngoài quấy rầy các bạn khác."
Chu Thuần An: "? ? ?"
Hiệu trưởng đang run chân: "? ? ?"
Bùi Diệp dẫn đầu tìm một khoảng đất trống ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147270/chuong-50.html