Cái này có gọi là không phụ sự kỳ vọng không?
Nhất Linh tự hỏi, nụ cười không biết từ lúc nào đã hiện rõ trên khóe môi. Nàng nhìn thân hình thê thảm chật vật ấy mà không chút nào kỳ thị... nàng ấy sống là tốt rồi, còn gì để mong đây? Chẳng lẽ lại là phong thái ngời ngời bước ra? Thôi đi, cũng chỉ là cái mẽ bên ngoài.
" Nhìn! " Bỗng một nữ tử hô lên, chỉ tay về phía Thập Nhi như thể phát hiện điều gì kỳ dị lắm.
Theo tiếng hô, ánh mắt mọi người dồn về phía cửa 2189 mà Thập Thập vừa lết ra. Trong mắt tất cả đều ánh lên sự nghi hoặc, đánh giá thật kỹ trước sau nữ hài đáng yêu như kiểu nàng ấy là một mòn hàng ngoại quốc mới nhập về làm tâm tình Nhất Linh thật không vui.
"... ra... ra... ta... a..."
Tiểu Thập thều thào mấy tiếng, bàn tay đầy máu lấy sức bò ra, cảnh tượng thật khiến người ta đau xót mà. Chỉ tiếc kẻ nào, kẻ nấy cũng ra vẻ xem kịch vui, đám tiếu cá cược:
" Ê, ngươi xem. Nữ nhân này với nữ nhân kia kẻ nào sẽ lết trước được đây? "
" Không biết, một con chó và một con khất cái chẳng khác mấy gì nhau "
" Khất cái là cái kẻ xấu số bị quấn chân? Chiến thắng ngay mắt mà còn không chạm tới? Con chó là cái kẻ đang bò ra? "
" Như nhau "
" Ta cá 1 vạn, khất cái thắng! "
" 5 vạn nữ nhân đang bò "
" Chó 30 đồng cho chó, nữ nhân bị quấn chân 10 vạn "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-van-menh-doi-xoay-khuynh-thanh-linh-nu/1470363/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.