Nhất Linh được " mẹ hiền " đưa quay lại cửa 1. Ở chỗ kia thấy khối thời gian nhưng thực chất cũng chả qua bao nhiêu lắm. Đương nhiên rồi, để chậm làm con gái không qua nổi vòng 1 thì người làm mẹ như Tá Lạp Mặc Nhi sẽ ân hận suốt đời. Hô hô.
Trước mắt Nhất Linh giờ phút này không phải là một cửa tối om mà là....một nơi sáng đến mức cũng méo nhìn nổi cái gì:3. Mẹ của con có tâm qué. Thà để tối nó còn dễ chịu, sáng gì mà sáng chọc mù mắt như vậy! Đau hết cả mắt! Ây za! Ây za tạo nghiệt mà!
Nàng rứt phựt mấy mảnh váy dầy cộm ra rồi cột thật chặt vào mắt. Chòi, lắm chuyện, thà tối có vẻ còn tốt hơn nhiều a.... đúng là mua việc vào người!
Tuy được che chắn bởi một cộm vải nhưng ánh sáng rọi vào đôi con ngươi của nàng cũng chẳng giảm bớt bao nhiêu, vẫn rực rỡ như thường. Cơ mà, ít ra cũng tạm mở mắt nhìn thế gian được.
Nhất Linh nhanh chóng bước đi. Bây giờ nàng chỉ muốn đi thật nhanh thôi. Tuy không tốn quá nhiều thời gian nhưng cũng là nửa canh giờ đấy! Chậm hơn người khác rồi!
Càng đi, Nhất Linh càng cảm thấy nhiệt độ tăng lên... Ơ.... Đằng trước 8 phần liên quan tới hỏa đây.... mà có lẽ cũng không phải hỏa bình thường... nóng như này.... liệu có phải một loại trong thập đại thần hỏa?
Càng nghĩ sắc mặt Nhất Linh xấu đi, nếu vậy vố này khó chơi phết. Thập đại thần hỏa dù loại yếu nhất sức mạnh vô song con người khó chịu nổi. Óe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-van-menh-doi-xoay-khuynh-thanh-linh-nu/1470355/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.