Nhất Linh nở nụ cười được cho là thân thiện rồi kéo ghế ngồi xuống. Đảo mắt nhìn hai còn người kia.
Không nhầm thì Gầy nãy có nói đến từ hot? Có lẽ vẫn là người trái đất đi a?? Thôi mặc kệ, cũng không phải việc của nàng
- Ta tên Vãn Chí, tiểu cô nương có hứng thú với chuyện đại lục khác sao?_ { Gầy }Vãn Chí mở miệng.
- Đúng vậy, có thể cho tiểu nữ biết không_ Nhất Linh nói với giọng điềm đạm.
- Được được chứ. Vãn chí, ngươi nói mau đi! Nói hết ra đi_ Béo cười hề hề.
Vãn chí vâng một tiếng với béo rồi quay sang nàng, ánh nhìn của hắn ta có chút phức tạp và nghi ngờ song vẫn không lắm mồm:
- Tiểu cô nương, ta nghe tất thảy đều là tin đồn không biết có đúng không nhưng thỉnh lắng nghe. Biết đâu giúp ích. Sứ giả thất sắc đại lục đã đến đây gần 1 năm. Tương truyền, ngài ấy là một nữ tử tài sắc vẹn toàn thân luôn mặc tử y có sức mạnh lay đảo cả đại lục Nguyên Lâm nhưng lại có một vị nghĩa muội nhỏ tuổi nào đó, cấp bậc không cao. Nàng ấy bị Hạ Lan linh lung khi nhục khiến đại nhân kia tức giận khôn cùng. Cơ mà không ngờ lại ra một quyết định buồn cười, chắc tiểu cô nương đã nghe qua.
Lúc thông cáo cái tin này, nhiều người tỏ vẻ không tin, nghĩ cái nghĩa muội kia là giả chỉ là có dung mạo giống nghĩa muội thật của vị đại nhân.... không ngờ sáng hôm sau tất cả những kẻ đó bị treo đầu ở các cổng chợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-van-menh-doi-xoay-khuynh-thanh-linh-nu/1470339/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.