[Phiên ngoại] [Dã - Trần] Dường như cố nhân tới. (Cuối)
15.
Nhiễm Trần được đưa ra bãi săn.
Khi đó, Long Dã đứng bên trong đội ngũ binh lính. Trên đài cao của Hoàng đế, chỉ có hai chỗ ngồi. Nhiễm Dật ban đầu định để Nhiễm Trần ngồi sát bên bãi săn, quan sát toàn bộ trận gϊếŧ chóc tàn sát này càng rõ ràng hơn, máu cùng tiếng rên la thảm thiết đập vào mặt đủ để bao phủ mỗi linh hồn yếu ớt không cứng cỏi.
Nhưng Kỷ Ninh đi thăm dò bạo động bên trong bãi săn một đi không trở lại. Nhiễm Dật ngồi một mình, quá không thú vị, đành triệu Nhiễm Trần đến trên đài cao.
"Bên bãi săn mặc dù quan sát rõ ràng, nhưng dù sao cũng không nhìn thấy toàn cảnh. Hoàng đệ, tới bên người trẫm đi."
Trên mặt Nhiễm Trần sớm không còn huyết sắc. Hắn không nói một lời, ngồi xuống bên người Nhiễm Dật. Hắn tựa như một cây cung được kéo căng dây, chỉ cần cho thêm một phần lực liền lập tức đứt ngay tại chỗ.
Nhiễm Dật chưa từng thấy nét mặt này của hắn. Không chỉ là cực kỳ sợ hãi, càng giống như trống rỗng. Nhiễm Dật có phần hứng thú đánh giá Nhiễm Trần, quyết định gia tăng chút lực.
Xem hắn có thể thực sự gãy mất tại chỗ hay không.
"Ta nghe nói ngươi và Kỷ Tướng quân ở chung thật vui vẻ." Nhiễm Dật mở miệng, "Quan hệ tốt tới mức Thiên tướng bên người hắn cũng giao cho ngươi, bảo vệ sự an toàn của ngươi."
Sắc mặt Nhiễm Trần nháy mắt đại biến.
Quả nhiên bị mình đoán trúng? Không ngờ tên phế vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-tru-tam-chi-toi/901798/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.