Chương 116. Bạch Thanh Nhan giơ chủy thủ lên, kề vào cổ mình...
Nơi này khắp chốn đều là người chết thì có thể còn chuyện gì muốn làm? Các tiểu binh rất kinh ngạc, thế nhưng lại không ai dám hỏi hắn. Đành phải ngoan ngoãn tuân mệnh, chỉ chốc lát sau đã đi sạch sẽ.
Quan văn này thấy mọi người đều rời đi hết liền chậm rãi di chuyển, trở lại vị trí sau tường tuyết.
Bước chân hắn rất nhẹ, không nhanh không chậm. Một mực chờ cho tới khi hắn đi tới trước mặt, đế giày cơ hồ đạp lên đến người mình, Bạch Thanh Nhan mới phát hiện ra hắn.
"Ngươi là ai?"
Thanh âm của quan văn Lang Nghiệp này rất nhẹ. Bạch Thanh Nhan nghe được, lại không muốn trả lời. Trong mắt y, những tên Lang Nghiệp đã không thể coi là con người, chẳng qua chỉ là sói đội lốt người mà thôi.
Người kia không được đáp lại, hỏi tiếp một câu.
"Hôm nay lúc săn bắn, Kỷ Đại Tướng quân vội vã đi xuống, trì hoãn một hồi lại vội vã rời đi. Là vì ngươi phải không?"
Hóa ra, người này là vì Kỷ Ninh mà đến.
Bạch Thanh Nhan nghĩ vậy, gương mặt vẫn như cũ không chút biểu tình. Nếu như ngày trước, biết hành tung của mình sẽ liên lụy đến Kỷ Ninh, y tất sẽ lo lắng vạn phần, bằng bất cứ giá nào cũng phải truy hỏi mục đích của người này.
Nhưng hôm nay, đám Lang Nghiệp bọn chúng tính toán lẫn nhau, thì mắc mớ gì đến y đâu?
Quan văn kia lại chờ giây lát, thấy y không chút phản ứng nào liền đưa tay gạt những thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-tru-tam-chi-toi/901792/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.