Chương 28. Y là hy vọng của người Ngọc Dao, thế nhưng ai có thể cho y hy vọng? 
Lồng giam nằm cheo leo trên cao, phải trèo lên bậc thang gỗ. Bạch Thanh Nhan vừa mới đi lên, tên mập giơ một chân đá vào thành lồng. Lồng giam rung lắc một hồi, Bạch Thanh Nhan không kịp đề phòng, thiếu chút nữa ngã xuống dưới. 
"Ai da, tên tù phạm này sao mà bất cẩn quá vậy!" 
Gã giữ lấy eo Bạch Thanh Nhan từ phía sau, vươn bàn tay bẩn thỉu chạm vào mông y. Khuôn mặt nhờn mỡ hí hửng cười nói: 
"Ngươi đến leo lên cũng không thành thân? Nơi xinh đẹp này mà hỏng mất thì phải làm sao đây!" 
Bạch Thanh Nhan sắc mặt đột ngột thay đổi. Vương Vạn đứng một bên vươn tay túm lấy tên mập, rống lên một tiếng: 
"Tên heo này! Cút ngay, muốn chết sao..." 
Tên mập còn chưa kịp đứng vững, tiếng hô của Vương Vạn cũng đang mắc nghẹn ở cổ họng. 
Không ai thấy rõ động tác của Bạch Thanh Nhan. Một giây trước y còn lơ lửng trước lồng giam trên cao, bị tên mập phía sau hϊếp bức. Một giây sau, tên mập đã bị y nắm yết hầu, treo giữa không trung. 
"Ngươi... Ngươi..." 
Biến cố liên tiếp khiến Vương Vạn choáng váng, không biết phải phản ứng thế nào. Hắn theo bản năng kinh hô một tiếng, ánh mắt Bạch Thanh Nhan chậm rãi lia tới, trùm lên người hắn một cỗ áp lực bức người. 
Ánh mắt kia tựa như cương đao, tràn đầy quật cường không thể khinh nhờn. 
Tên lính mập cũng thấy, trên mặt giấu không được sợ hãi lan tràn. Ánh mắt Bạch Thanh Nhan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-tru-tam-chi-toi/901702/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.