Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
___
Khâu Sơ Hạ vẫn luôn cho rằng bản thân có chút máu lạnh, sẽ không vì người khác vui buồn mà vui buồn theo.
Đại khái là do đã nhìn quen cái chết, trái tim bắt đầu dần dần cứng rắn lạnh lùng.
Ép buộc bản thân máu lạnh mới có thể làm tốt chuyện mình nên làm.
Khoảnh khắc này nghe thấy chuyện cũ của Diệp Trạch Thu, nhìn vào gương mặt anh tuấn của anh, lại cảm thấy cảm khái vô hạn cùng tiếc hận.
Nếu công ty của ba anh không xảy ra vấn đề, anh thuận buồm xuôi gió mà trưởng thành, chắc bây giờ anh đang học đại học hoặc là đang đi làm ở công ty đúng không? Trở thành nam thần cao phú soái trong mắt người khác, mà không phải là một người muốn che khuất thể diện đi làm ăn trộm mưu sinh ở chốn tối tăm.
"Anh biết gương mặt này của anh đẹp, nếu anh bất chấp tất cả thì có lẽ có tiền rất nhanh. Nhưng anh làm không được!" Diệp Trạch Thu hít sâu một hơi, trên mặt mang theo nụ cười bất đắc dĩ chua xót, làm người ta nhìn thấy cũng chua xót theo.
"Anh tình nguyện lựa chọn làm một tên trộm, khổ luyện kỹ xảo, làm loại chuyện này trả nợ." Diệp Trạch Thu nói đến đây, vẻ mặt chân thành nhìn Khâu Sơ Hạ: "Nhưng anh vẫn luôn đều có lựa chọn mục tiêu xuống tay, anh tuyệt đối sẽ không xuống tay với những người vừa nhìn là biết nghèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-trong-sinh-mat-the-nu-vuong-nam-than-sung-vo-sieu-manh-me/3865711/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.