Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
___
Khâu Sơ Hạ bị ánh nắng mặt trời chiếu vào mà thức dậy, bức rèm cũng không che ánh sáng, áng nắng xuyên thấu qua bức rèm chiếu thẳng lên mặt cô.
Cô đứng dậy nhìn điều hòa trên đỉnh đầu còn đang thổi phù phù gió lạnh 18 độ, vì sao mình không cảm thấy lạnh?
Quay đầu vừa thấy Diệp Trạch Thu còn chưa có rời đi, đưa lưng về phía cô ngủ thật sự ngon giấc, thân thể hơi hơi phập phồng.
Tiếng đánh ở cửa cũng không còn, Khâu Sơ Hạ đứng dậy kéo bức rèm ra một ít, giơ tay lên che ánh nắng nhìn xuống.
Không thấy gia hỏa ăn thịt người nữa, hẻm nhỏ này không có một bóng người, cổ thi thể trên mặt đất không thấy đâu nữa.
Ánh mặt trời chiếu xuống, chỉ còn dư lại vết máu khô kia, khắp nơi trên mặt đất đều là ấn ký bằng máu đó.
Khâu Sơ Hạ có chút nghi hoặc nhíu nhíu mày, đây là cả đêm đã được không chế rồi sao?
Nếu có người đến nhặt xác mà nói, chứng tỏ chính phủ đã ra mặt, xoay chuyển tình huống.
Cô nhẹ nhàng thở ra, xem ra bản thân có thể đặt vé máy bay, lập tức về nhà!
Vượt qua người Diệp Trạch Thu, Khâu Sơ Hạ cúi đầu nhìn thoáng qua, anh ngủ như một kẻ bất tỉnh nhân sự.
Cầm lấy di động, bấm số điện thoại trong nhà, vẫn là âm thanh vui sướng kia, nhưng vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-trong-sinh-mat-the-nu-vuong-nam-than-sung-vo-sieu-manh-me/3865696/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.