Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Đêm. Tối đen như mực.
"Thống, phù Ẩn Thân."
Hệ thống vội vàng tìm phù ẩn thân. Nó biết đêm đen gió lớn chính là lúc làm chuyện xấu.
Trong phòng không thắp đèn, nó nhìn biểu cảm của kí chủ. Âm trầm, quỷ quyệt, độc ác, tàn nhẫn, lâu lắm rồi nó mới thấy vẻ mặt này của cô.
Nó biết hôm nay sẽ có người xui xẻo, nhưng không biết người xui là ai.
Đường Hạo Huy? Đường Hoan? Lâu di nương? Hay là vị nhị công tử hầu phủ trong truyền thuyết Trịnh Tụng?
Đường Quả đã hỏi thăm, tối nay Đường Hạo Huy không trong viện của Lâu di nương. Cô dán một tấm phù Ẩn Thân lên người, hướng về phía viện tử của bà ta.
Chẳng ai nghĩ rằng sẽ có người ra tay với Lâu di nương. Đến Đường Hoan cũng không tưởng được, ả chỉ cho Lâu di nương mấy người hầu nhanh nhẹn.
Mấy người hầu đó đứng gác đêm làm sao có thể cản được bước chân Đường Quả.
Đường Quả chưa đến, các nàng đã hôn mê.
Nhìn Lâu di nương nằm trên giường, cô không khách khí gì mà hạ thuốc mê, khiêng bà ta ra khỏi viện tử. Bước chân cô nhẹ như lông hồng, hướng về phía hầu phủ. Lâu di nương muốn cho cô một tên đàn ông đúng không? Nếu Lâu di nương đã khen hắn tốt như thế, cho bà ta hưởng thụ hắn luôn đi.
Đường Quả cười tàn nhẫn, dường như thiếu nữ sạch sẽ hồi sáng chỉ có trong tưởng tượng.
"Em họ ra ngoài rồi?"
"Vâng thưa chủ nhân. Nhưng mà hình như Đường tiểu thư có dùng thủ đoạn ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/676585/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.