Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Đường Quả tùy tiện ném bình ngọc lên mặt bàn. Ba giám khảo vội vàng cẩn thận nâng lên, mở ra xem.
Mười viên!
Cách thức không có gì khác người, đây thật sự là thiên phú?
Lúc đó, Đường Hoan đang luyện lò thứ hai.
Ả không để ý đến chuyện xung quanh, một lòng chăm chú luyện đan. Kết quả là ả luyện ra được một lò chín viên phẩm chất cực phẩm. Kết quả này khiến ả mỉm cười.
Với thiên phú của ả, mượn không gian luyện dược ra được chín viên cực phẩm đã là quá mức mong đợi.
Sợ Đường Quả ảnh hưởng đến mình, ả cố tình không ngó sang bên kia một chút nào.
Nhưng khi đưa phần linh dược thứ hai vào trong lò, ả không nhịn được lại nhìn sang Đường Quả. Cuối cùng là ả hối hận không kịp.
Ả chỉ thấy một người không thèm để ý xung quanh, mặt mày hất ngược lên trời, khóe miệng cong lên, đáy mắt cười ngạo nghễ, động tác như nước chảy mây trôi cho từng viên đan dược vào trong bình ngọc.
Một giám khảo vẫn giữ nguyên tư thế cầm bình, ngây ngốc quan sát động tác thuần thục của Đường Quả. Hai vị còn lại cũng không thèm chớp mắt lấy một cái, sợ bỏ lỡ mất một động tác nào.
Bình ngọc đặt trên bàn, ba người vội giật đến tay. Nhìn bên trong vẫn là mười viên cực phẩm trong suốt mượt mà như cũ, răng môi run rẩy, không nói nên lời.
Họ nhìn Đường Quả, xém nữa muốn quỳ.
Đường Hoan ổn định tâm lí không muốn đi xem nữa. Đúng lúc, một giám khảo lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/676570/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.