Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Đan Nguyên Khí thượng phẩm để bổ sung nguyên khí, dùng cho tu luyện." Dạ Chu cẩn thận đặt một lọ đan Nguyên Khí trước mặt Đường Quả, gương mặt tuấn mĩ lộ ra nụ cười lấy lòng.
Đường Quả nhìn chàng, chàng lại lấy ra một bình ngọc trắng ngà, vẫn đẩy đến trước mặt Đường Quả, "Đan Thiên Nguyên, có thể giúp đột phá tu vi bên trong bình cảnh, dùng rất tốt, không có tác dụng phụ, em họ cứ yên tâm."
Đường Quả vẫn không nói lời nào, nghi ngờ nhìn Dạ Chu.
Dạ Chu hơi xấu hổ. Mấy thứ đồ này, ngại lấy ra quá.
Chàng tìm tòi trong túi trữ vật, mắt sáng lên, lại lấy ra một cái bình ngọc chỉ to bằng hai ngón tay, mơ hồ có thể thấy được bên trong có chất lỏng dao động.
"Ngọc dịch Băng Cơ, có thể bảo trì nhan sắc đến mười năm không thay đổi."
Dạ Chu thầm nghĩ, con gái chắc sẽ thích thứ này nhỉ?
Chàng liếc Đường Quả, phát hiện ra quần áo cô mặc rất bình thường, nhan sắc ảm đạm. Em họ cũng đã mười sáu tuổi rồi, phải mặc đẹp một chút mới ra dáng thiếu nữ.
Chàng lại lục lọi, tìm được đồ rồi mới bật cười.
Đường Quả chỉ thấy trước mặt nhoáng một cái, trên bàn xuất hiện thêm một vật màu tím, trông thanh thoát cực kì. Có chút ánh sáng rực rỡ điểm bên trên, càng nhìn càng thấy vật này không tầm thường.
"Vũ y Tử Tàm Băng Ti, rất đẹp, mặc vào phiêu miểu như tiên, nhan sắc diễm lệ, đông ấm hè mát, còn có thể làm pháp khí phòng ngự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/676560/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.