Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Nhị tiểu thư, lão gia cho mời."
Đường Quả đang dùng cơm, nghe người hầu báo, mắt cũng không thèm nhìn lên. Cô vẫn bình tĩnh tự nhiên ưu nhã dùng cơm như cũ.
Đến cái nâng tay nhấc chân cũng quý phái, khí thế của cô khiến người hầu cũng không dám ngẩng đầu.
Thị nhớ lời dặn của Đường Hạo Huy, nói muốn Đường Quả đến ngay, lại nhắc cô lần nữa.
Nói xong, thị phát hiện Đường Quả vẫn ngồi ăn cơm, đến mông cũng không thèm nhấc lên một chút.
"Nhị..."
"Biết rồi. Ăn xong qua."
Người hầu run rẩy, không dám nói thêm nữa. Thị cảm giác sau khi tiểu thư trở về, tính tình càng ngày càng phách lối.
"Đường Hoan đâu?"
Đường Quả tùy ý hỏi một câu. Nói thật, nguyên chủ là một người rất kiêu ngạo. Đời kia, nguyên chủ chỉ mải theo đuổi Dạ Chu, chẳng nhằm vào Đường Hoan bao giờ.
Ả trọng sinh xong lại toàn nhắm vào nguyên chủ, bao nhiêu cơ duyên của nguyên chủ cũng cướp hết, này là Đường Hoan không được rồi.
Làm lại một đời, muốn sống yên ổn sao cứ một hai phải kiếm chuyện, đã thế cô đây cũng kiếm chuyện luôn.
[Bình tĩnh, bình tĩnh, ổn định, ổn định! Kí chủ, cô kiếm chuyện thì cứ kiếm chuyện, đừng có lộng chết người. Dù sao cô sống được lâu, lộng chết ả, cô sẽ bị ảnh hưởng.] Hệ thống bày mưu tính kế cho Đường Quả.
Đường Quả cười lên, "Thống, sao giờ lại về phe ta rồi?"
Hai thế giới gần đây, thái độ của hệ thống khác hẳn.
[Ờm... À... Kí chủ, tôi thấy đi theo cô rất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/676553/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.