Editor: Phong Nguyệt
CHỈ ĐĂNG TRÊN truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Ngày hôm sau, Đường Tranh trước khi đi làm theo bản năng qua gõ cửa phòng Đường Quả. Người hầu thấy thế mới nói cho anh biết Đường Quả đã ra ngoài từ sớm.
Nghĩ đến chuyện cô có thể là vội đi gặp Lâm Dật Thỉ, tâm trạng vui vẻ buổi sáng của Đường Tranh bị đánh nát.
"Biết rồi. Tôi đi làm đây."
"Cậu chủ, cậu không định ăn sáng ạ?"
Người hầu đuổi theo sau, đáp lại bà là tiếng động cơ xe nổ.
Đường Tranh cong môi, mắt trầm xuống, rất đáng sợ. Đến công ty, ai nhìn thấy biểu cảm của anh cũng khiếp vía, vội liếc mắt ngầm ám chỉ, rằng hôm nay không thể chọc đến Tổng giám đốc Đường.
Nhìn qua cũng biết tâm tình Tổng giám đốc Đường cực kì không tốt.
Cũng không biết ai quậy Tổng giám đốc Đường, dũng cảm thật.
Chẳng biết người này đã thăng thiên chưa.
...
Về phía Đường Quả, cô đi gặp Lâm Dật Thỉ thật à?
Đường Quả cười lạnh. Cô đây không có hứng đi gặp thằng móng heo Lâm Dật Thỉ kia.
Cô đến tiệm sửa điện thoại, mang cái máy bị hỏng hôm qua đến sửa.
Hệ thống: Không hiểu kí chủ muốn làm gì.
"Anh ơi, có sửa được không ạ?"
Đường Quả nhìn chủ tiệm tách điện thoại ra. Tuy là ngâm nước nhưng bên trong không có dính tí bùn nào.
"Để anh thử."
Chủ tiệm gấp gáp. Đây là lần đầu tiên có cô bé xinh đẹp thế này mới sáng sớm đã đến tiệm y sửa điện thoại. Xem ý cô, có lẽ là muốn chờ đến lúc y sửa xong.
Áp lực như núi đè.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/676505/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.