Chương trước
Chương sau
Quả nhiên, đúng như lời của Tống Thu Thu, toàn bộ quá trình Kỳ Nguyệt đều duy trì tốc độ, không hề có dấu hiệu sa sút thể lực.
Giang Lãng chặc lưỡi: "Bạn học khoai tây quả nhiên trâu bò! Người chạy cuối cùng bị cô ấy bỏ xa tận một vòng, tuột sau tận một vòng đấy!"
Tống Thu Thu hưng phấn nói: "Hừ! Đó là đương nhiên, không thử nhìn xem người thi là ai!"
Giang Lãng: "Sức chạy này do cô ấy đuổi heo luyện ra hả? Người phụ nữ bắt heo trong truyền thuyết là đây à?"
Tống Thu Thu trừng cậu ta: "Phi! Đó là thiên phú dị bẩm của Nguyệt bảo nhà tôi!"
...
Rất nhanh đã đến nửa vòng cuối cùng, tiếng thét chói tai vang vọng khắp khán đài, không hề bất ngờ, Kỳ Nguyệt là người chạm đích đầu tiên.
"A a a! Nguyệt bảo hạng nhất! Nguyệt bảo thật soái!"
Tô Tiểu Đường và Tống Thu Thu kích động ôm nhau.

"Lợi hại nha bạn học khoai tây! Vừa rồi là tôi lỗ mãng!"
"Chúc mừng bạn học khoai tây dũng mãnh đạt giải nhất chạy ba nghìn mét!"
Lăng Phong và Giang Lãng vỗ tay chúc mừng.
Kỳ Nguyệt cười cảm ơn: "Cảm ơn các cậu đến đây cổ vũ!"
Cô không ngờ Giang Lãng và Lăng Phong cũng cố ý đến đây xem cô thi đấu.
Lăng Phong làm bộ bất đắc dĩ thở dài: "Haiz, coi như nể mặt quan hệ nằm chung một chiếc giường của cậu và Cố Hoài, nên chúng tôi tới đây đó!"
Lòng cảm kích của Kỳ Nguyệt lập tức tan thành mây khói, sắc mặt đen như đáy nồi, vội hạ thấp giọng: "Cậu đừng nói bừa!"
Cái gì mà quan hệ nằm chung một chiếc giường chứ!
Lăng Phong: "Tôi nói bừa chỗ nào? Giường sập luôn rồi, cậu không nhớ hả?"
Kỳ Nguyệt: "..."
Tống Thu Thu lập tức đứng ra bao che con gái nhà mình: "Cậu câm miệng đi! Đó là chuyện ngoài ý muốn, cậu đừng xào loạn scandal của Nguyệt bảo nhà tôi! Nguyệt bảo nhà tôi và đại thần trong sạch!"

Hừ, đừng mơ lừa các cô leo lên nóc trường!
Giang Lãng vỗ vai Lăng Phong, nhướng mày: "Được được được, vậy thì vì tình hữu nghị cách mạng của Phân Đội Ăn Dưa chúng ta!"
Tô Tiểu Đường thở dài: "Chỉ tiếc gần đây không có dưa."
Tống Thu Thu cũng mở miệng: "Lâu rồi không thấy đại thần xuất hiện trong trường, sắp hết học kì cuối rồi, mọi người ngóng đại thần khắp nơi vẫn không tìm thấy..."
Khóe miệng Giang Lãng hơi giật giật: "Ừ, cho nên mỗi ngày họ đều quỳ lạy dưới kí túc xá bọn tôi... Có một nhóm du học sinh đi ngang qua còn tưởng bọn họ đang làm nghi lễ huyền diệu nào đó của phương Đông!"
Lăng Phong phỉ nhổ: "Lạy kí túc xá thì tính là gì? Họ còn lạy tôi nữa các cậu có tin không? Nói tôi ở cùng kí túc xá với đại thần, ít nhiều cũng dính tiên khí! Còn xúi giục tôi theo sát Cố Hoài! Tôi thật cảm ơn quá đi!"

Nhóm Kỳ Nguyệt nghe vậy thì cười ha ha.
Kỳ Nguyệt đang cười, không ngờ giây tiếp theo mình nằm không cũng dính đạn.
Giang Lãng cười xấu xa nhìn về phía Kỳ Nguyệt: "Gần đây một nhóm muốn lạy học thần Cố Hoài, còn một nhóm khác đều muốn lạy cậu đấy bạn học khoai tây!"
"Lạy tôi?" Kỳ Nguyệt chỉ vào bản thân.
"Đúng vậy, các nữ sinh trong trường đang muốn thoát ế đều muốn lạy cậu!" Giang Lãng buồn bã nói.
Kỳ Nguyệt khó hiểu: "Vì sao muốn lạy tôi? Tôi đâu phải Nguyệt Lão?"
Giang Lãng buông tay: "Cậu không phải Nguyệt Lão, nhưng cậu là 'bạn gái' của Cố Hoài mà? Cô gái mà 'xử' được cả Cố Hoài, thì không phải thần thoát ế hả?!"
Kỳ Nguyệt bị sặc: "Là giả! Là giả mà? Lạy tôi cũng như không thôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.