Được rồi, loại người nhà đó không cần cũng được, cậu còn bọn tớ mà!" Tống Thu Thu an ủi.
Tô Tiểu Đường cũng mở miệng: "Đúng vậy, bọn tớ đều là người nhà của cậu!"
Nhìn bộ dạng bất bình thay cô của Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường, dòng máu lạnh băng của Kỳ Nguyệt dần khôi phục lại độ ấm: "Cảm ơn các cậu..."
Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường cùng ôm cô: "Người trong nhà mà cảm ơn gì chứ!"
Tống Thu Thu vẫn cảm thấy rất tức: "Hừ, tớ hết chỗ nói rồi, chỉ nói mấy câu, đến mức đó sao? Nếu không vì đại thần, Nguyệt bảo nhà ta mới không thèm để ý đến anh ta! Lương trăm vạn thì sao, Nguyệt bảo nhà chúng ta còn chưa tốt nghiệp mà đã được vô số người mời với mức lương trên trăm vạn rồi đấy nhé! Ai thèm quan tâm đến anh ta!"
Tô Tiểu Đường lẩm bẩm: "Lại nói, hình như lâu rồi đại thần không xuất hiện."
"Đúng vậy! Nhưng cậu ấy không xuất hiện mới là chuyện bình thường mà? Khoảng thời gian trước ba ngày gặp mặt hai lần, tớ mới thấy kì lạ ấy!" Tống Thu Thu đáp.
Tô Tiểu Đường gật đầu tán đồng: "Ừ cũng đúng... Nào có thần tiên ngày nào cũng hạ phàm!"
Nhắc tới Cố Hoài, Kỳ Nguyệt hơi giật mình, chợt nhớ đến lời Trần Cảnh nói.
Cố Hoài đã đồng ý tham gia viện nghiên cứu NT, mà sau khi tốt nghiệp cô sẽ rời khỏi thành phố A...
Đến lúc đó, chắc sẽ không còn găp lại...
...
Ngày hôm sau, sân vận động.
Đại hội thể thao hừng hực khí thế chính thức bắt đầu.
Kỳ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897520/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.