Trần Cảnh cũng nhìn về phía Kỳ Trăn: "Kỳ Trăn là thành viên của đội tuyển quốc gia, tham gia vô số trận đấu lớn nhỏ, đại hội thể thao đối với em ấy chỉ là một trận thi đấu nhỏ mà thôi, chắc chắn sẽ không lo lắng."
Kỳ Trăn mở miệng: "Gần đây rất bận, vừa phải huấn luyện, vừa phải chuẩn bị tham gia chương trình, em vốn không định tham dự, nhưng bên trường học nhờ vả, em đành phải tham gia."
Trần Cảnh cười nói: "Trường học đương nhiên muốn mời em ra sân rồi, một khi em ra sân thì chính là đại thần tàn sát thôn tân thủ!"
Kỳ Trăn cười khẽ: "Không khoa trương vậy đâu, đôi khi thi đấu nhỏ cũng sẽ xuất hiện vài con hắc mã!"
Trần Cảnh: "Em quá khiêm tốn rồi!"
Thấy Trần Cảnh và Kỳ Trăn trò chuyện, Vu Thục Hoa mới nhẹ nhàng thở ra.
Đúng lúc này, Trần tổng thuận miệng hỏi: "Lão Kỳ à, tôi nhớ... Hình như con gái lớn của ông từng luyện bắn súng cùng Trăn Trăn? Sau đó sao lại không luyện nữa?"
Một câu hỏi lơ đãng của Trần tổng trực tiếp khiến bàn ăn lâm vào trầm mặc.
Vu Thục Hoa cùng chồng mình nhìn nhau, không ai nói gì.
Trần phu nhân nghĩ Kỳ Nguyệt không giỏi bắn súng, vì thế mở miệng hòa giải: "Mấy môn như bắn súng rất cần thiên phú, không theo kịp thì nên từ bỏ sớm, đó cũng là cách ngăn mất thời gian! Thiên phú tốt như Trăn Trăn không phải ai cũng có! Lão Kỳ, nhà anh có một thiên tài bắn súng Trăn Trăn đã đủ rồi!"
Vu Thục Hoa xấu hổ trầm mặc, sắc mặt Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897518/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.