Kỳ Nguyệt không cảm thấy sao cả, chỉ cần không bắt cô coi mắt thì sao cũng được.
Biết được hôm nay bọn họ sắp xếp coi mắt cho Kỳ Trăn, không đụng đến cô, Kỳ Nguyệt thả lỏng hơn không ít, coi như tới ăn một bữa cơm, ăn xong thì thôi.
Khi nói chuyện, cửa phòng truyền đến một trận tiếng bước chân, gia đình Trần tổng đến rồi.
Đi đầu là một người đàn ông trung niên trông khá trầm ổn và giỏi giang, bên cạnh ông ấy là một người phụ nữ mặc sườn xám, trông được bảo dưỡng khá tốt.
Theo sau hai vợ chồng là một chàng trai trẻ tuổi mặc một bộ vest màu lam nhạt, trông rất cao ráo, tướng mạo cũng giống với lời Vu Thục Hoa miêu tả, rất tuấn tú.
"Ối dào! Lão Kỳ, chúng ta không gặp nhau bao năm rồi nhỉ!"
"Mười mấy năm rồi haha!"
Trần tổng và Kỳ Vạn Lý vừa thấy mặt liền nhiệt tình ôm đối phương.
Ánh mắt Trần phu nhân dừng trên người Kỳ Trăn rực rỡ chói mắt đầu tiên: "Đây là Trăn Trăn đúng không? Thật là thiếu nữ mười tám đại biến! Suýt chút nữa đã nhận không ra cháu! Lớn lên trở thành đại mĩ nữ rồi!"
Vu Thục Hoa cũng cười nói: "Tiểu Cảnh nhà chị mới là tuấn tú lịch sự!"
Trần Cảnh rõ ràng cũng bị Kỳ Trăn hấp dẫn, vừa nhìn thấy cô ta, ánh mắt lập tức sáng lên vài phần: "Thường xuyên nghe mẹ anh nhắc tới em, mĩ nữ bắn súng quốc gia của chúng ta quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy!"
Kỳ Trăn khẽ cười một tiếng, hào phóng cùng anh ta bắt tay: "Như nhau thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897516/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.