Cố Hoài hơi nhướn mày: "Tiếp cận Kỳ Nguyệt?"
"Đúng vậy..." Tề Thư Hàng ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Thật ra... Thật ra... Tôi... tôi thích Kỳ Nguyệt..."
Cố Hoài không hề kinh ngạc, lạnh nhạt nói một câu: "Ánh mắt không tệ."
Tề Thư Hàng thấy Cố Hoài khẳng định mắt nhìn người của mình thì vô cùng phấn khởi, kích động nói tiếp: "Bạn học Kỳ Nguyệt là cô gái đáng yêu nhất tôi từng gặp, vừa hiếu học vừa có chí tiến thủ, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, tuy có đôi lúc hơi ngốc nghếch, nhưng cũng đặc biệt đáng yêu, cả lúc bắt heo cũng đáng yêu nữa."
Cố Hoài: "Là rất đáng yêu."
"Đúng không! Cậu cũng thấy vậy sao?" Đôi mắt Tề Thư Hàng sáng rực, anh ta lấy hết can đảm mở miệng: "Cho nên... cho nên! Tôi định theo đuổi cô ấy!"
Nghe thế, bước chân Cố Hoài chợt khựng lại.
Tầm hai ba giây sau, ánh mắt anh chậm rãi dời lên người Tề Thư Hàng, thong dong nói: "Ừ. Vậy, cạnh tranh công bằng."
"Được! Hả... Khụ khụ khụ..."
Tề Thư Hàng nói xong mới kịp phản ứng Cố Hoài vừa nói gì, biểu cảm y như gặp quỷ: "Lão đại... Cậu... Cậu nói cái gì? Câu này của cậu... là có ý gì?"
Cố Hoài: "Ý trên mặt chữ."
Tề Thư Hàng: "..."
Ý trên mặt chữ???
Một sinh viên đại học danh tiếng như anh ta thế mà lúc này lại đột nhiên không hiểu một câu bình thường?
Nói xong câu đó, Cố Hoài tiếp tục bước về hướng phòng y tế.
Tề Thư Hàng nhìn theo bóng lưng chàng trai, đại não chết máy, mặt dại ra như phổng...
...
Sau khi xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897510/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.