Đầu đột nhiên bị một bàn tay ấm áp đè vào bả vai rộng lớn, Kỳ Nguyệt như bị điểm huyệt, sững sờ không biết nên làm gì.
Lão đại... Động tác ấn đầu này của ngài... Có phải quá thành thục rồi không?
Vào lúc này, bả vai này, cô quả thật dựa không được, mà không dựa cũng chẳng xong.
Bởi vì tay lão đại còn đè trên đầu cô kìa!
Mà biểu hai cô gái kia đã rạn nứt y như mạng nhện.
Ai có thể ngờ, giây trước các cô vừa dũng cảm đấu trí ngăn cô gái muốn chiếm tiện nghi của nam thần, giây tiếp theo, nam thần lại tự mình dâng hiến...
Chuyện gì thế này?
Thảm nhất chính là, các cô bất giác cảm thấy mình ngồi trên chiếc xe này... thật dư thừa...
Dưới không khí cực kì xấu hổ này, Kỳ Nguyệt cam chịu nhắm mắt lại!
Không sai! Cô mệt rồi!
Cô quá mệt rồi!
Có lẽ tự thôi miên có tác dụng, cũng có thể do hơi thở của người bên cạnh khiến cô đặc biệt yên tâm, cô thật sự bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.
Chờ lần nữa mở mắt ra, là bị Cố Hoài đánh thức.
Kỳ Nguyệt dụi dụi mắt, phát hiện đã đến cửa trường rồi.
"Cảm... cảm ơn đại thần và học tỷ cho tụi em quá giang!"
"Cảm ơn Cố học trưởng! Cảm ơn học tỷ!"
Sau khi xuống xe, hai cô gái nói cảm ơn với Cố Hoài và Kỳ Nguyệt.
Lúc lên xe hai người một câu cũng không nhắc đến Kỳ Nguyệt, thế mà lúc cảm ơn lại không quên mất cô.
Kỳ Nguyệt mở miệng: "Không cần khách khí."
Trước cổng trưởng, hai nữ sinh nhìn Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897506/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.