Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Không ngờ Cố Hoài ngồi cạnh mình lại gửi tin nhắn cho mình, Kỳ Nguyệt không khỏi hoảng sợ.
Anh bận như vậy vẫn nghe cô và Tề Thư Hàng nói nhỏ sao?
Tuy nhiên, tin nhắn bất ngờ của Cố Hoài đã phá vỡ sự xa cách sau một tuần không gặp của hai người.
Kỳ Nguyệt đáp: [ Không phải... Tớ chỉ... ngại nói rất thân với cậu mà thôi! ]
Cố Hoài trả lời rất nhanh: [ Không nhận ra thư kí nhỏ? ]
Kỳ Nguyệt câm nín che mặt: [ Sao có thể chứ! Hoàn toàn ngược lại! Tớ sợ người ta cảm thấy tớ đang khoe khoang! ]
Cố Hoài: [ Cứ việc khoe khoang. ]
Câu này làm Kỳ Nguyệt chợt nhớ đến lúc ở Giang Thành, hiệu quả thật giống với câu "tùy ý cọ" lúc đó của anh.
Kỳ Nguyệt trả lời từng chữ một: [ Trong khoảng thời gian ở cùng cậu gần đây, mưa dầm thấm đất, tớ cảm thấy tớ nên học tập phẩm cách khiêm tốn của cậu! ]
Cố Hoài: [ Cậu cho rằng tớ khiêm tốn có lẽ là do cậu chưa hiểu tớ. ]
Kỳ Nguyệt hơi ngớ người, chẳng lẽ đại thần chưa đủ khiêm tốn sao?
Kỳ Nguyệt không hiểu rõ, nên chuyển đề tài: [ Đúng rồi, tớ hơi thắc mắc, cậu đến đây nghe giảng bài thật hả? ]
Cố Hoài: [ Bằng không thì sao? ]
Kỳ Nguyệt: [ Không thể nào, cậu thật sự đến nghe giảng ư? Mọi người đều cho rằng cậu đến dạy đó! Cậu đến đây nghe giảng môn học tự chọn bậc nhập môn... không phải đang lãng phí thời gian sao? ]
Cố Hoài: [ Ngẫu nhiên muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897479/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.