Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Đống cỏ khô thoải mái, tiếng nhạc lại rất êm tai, bất tri bất giác, hai người đã cùng nhau nằm trên đống cỏ khô.
Nằm dưới trời sao trăng sáng nghe bài hát này, không hiểu vì sao Kỳ Nguyệt lại có cảm giác rất bi thương.
"Rất êm tai." Kỳ Nguyệt mở miệng.
Chẳng qua, không ngờ Cố Hoài cũng nghe loại nhạc tình ca này.
Hơn nữa còn là loại tình ca có cảm giác bi thương.
"Bài hát này thật hay, nhưng hơi buồn, nó tên gì nhỉ?" Kỳ Nguyệt hỏi.
Cố Hoài: "Thủy Tinh Ký."
"Thủy Tinh... vì sao lại là tên này? Có ngụ ý gì sao?"
Cố Hoài nhàn nhạt đáp: "Đại khái là một loại tình cảm, tựa như sao thủy và mặt trời, vây quanh người, gần trong gang tấc, lại không có cách nào đến gần, chỉ dám yên lặng làm bạn..."
"A... vậy chẳng phải... yêu thầm sao? Nhưng con người lại không phải sao thủy và mặt trời, vì sao gần trong gang tấc lại không có cách nào đến gần? Không thể trực tiếp theo đuổi ư?" Kỳ Nguyệt nhìn sang Cố Hoài.
Cố Hoài cũng nghiêng đầu, nhìn thẳng vào tầm mắt của Kỳ Nguyệt: "Bởi vì không dám, cũng không có tư cách."
Ánh mắt này khiến trái tim Kỳ Nguyệt ngừng đập một nhịp.
Mặc dù đang thảo luận về âm nhạc, cô lại có cảm giác Cố Hoài đang nói về bản thân.
Rất nhanh, Kỳ Nguyệt đã phủi đi ý nghĩ này.
Sao có thể! Cậu ấy là đại thần đó!
Trên đời này còn có người khiến Cố Hoài cảm thấy không đủ tư cách, thậm chí còn không dám theo đuổi ư?
Chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897458/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.