Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Sau khi xuống tàu cao tốc, Kỳ Nguyệt và Cố Hoài lại ngồi xe buýt thêm vài tiếng.
Xe chạy tầm nửa quãng đường thì trời bắt đầu mưa, hơn nữa lượng mưa còn có xu hướng càng ngày càng lớn.
Kỳ Nguyệt đau đầu nhìn ra cửa sổ: "Hình như mưa càng lúc càng lớn rồi... thời tiết trên núi thật thất thường, trước khi đi tôi còn xem qua dự báo thời tiết, nói mấy ngày này không có mua."
"Nói không chừng đến nơi mưa sẽ ngừng." Cố Hoài đáp.
Kỳ Nguyệt gật đầu, chỉ hi vọng như thế.
Lúc hai người đến nơi trời đã tối đen như mực, thế nhưng lượng mưa vẫn hoàn toàn không có xu hướng giảm bớt.
Trạm xe buýt hai người xuống chỉ có hai người bọn họ, hai người cũng chỉ đem theo một chiếc ô, nhưng mưa lớn quá nên nó cũng chả có tác dụng che mưa gì cả.
Nơi này đều là đường núi, xe không chạy đến nơi họ muốn đến, đoạn đường kế tiếp chỉ có thể đi bộ.
Cũng không biết bao giờ mưa mới chịu ngừng.
Mấy chục dặm gần đây dân cư rất thưa thớt, bây giờ trời tối như mực, mưa to tầm tã.
Toàn bộ thế giới dường như chỉ còn cô và Cố Hoài.
Cho dù Kỳ Nguyệt thường đi những nơi sơn dã như vậy, nhưng vào lúc này cũng khó tránh khỏi cảm thấy sởn gai ốc, cô rùng mình: "Má ơi! Nơi này... hoang vu hẻo lánh... đồng không mông quạnh... mưa to đêm khuya... giống hiện trường phim kinh dị quá đi!"
Cố Hoài cười nhẹ một tiếng: "Nếu đi một người thì quả thật rất giống, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897435/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.