Sau khi tháo lớp băng gạc ra.
Miệng vết thương trên lòng bàn tay trái của Nam Nhiễm liền lộ ra.
Từ lúc Nam Nhiễm đoạt được vòng nguyệt quế cho đến bây giờ, thời gian đã trôi qua rất lâu.
Nhưng miệng vết thương của cô lại không có xu hướng khép lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Miệng vết thương không chảy máu nhưng cũng không lành hẳn.
Người không biết lần đầu tiên nhìn vào nhất định sẽ cho rằng cô chỉ mới bị thương gần đây thôi.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện quanh miệng vết thương phát ra một luồng ánh sáng màu xanh nhạt.
Sino nhìn miệng vết thương kia một lúc.
Sắc mặt lạnh băng, không chút thay đổi.
Tự nhiên lấy ra một cái khăn màu đen, băng tay cô lại.
Sau khi xử lý xong.
Hắn bưng nồi nước đang nấu trên lửa xuống.
Lúc này nước đang sôi sùng sục.
Đợi đến khi nó nguội bớt.
Sino liền buông tay Nam Nhiễm ra.
Đồng chí Nam Nhiễm không chút khách khí.
Tay trái cầm một con tôm, tay phải cầm một con cua.
Ăn đến xác cũng không còn.
[Răng rắc] [răng rắc], tiếng cắn đồ ăn vang lên liên tục.
Thời điểm Nam Nhiễm mới ăn được một nửa.
Bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của Tiểu Hắc Long: [ký chủ, chẳng lẽ cô không phát hiện Sino biến mất rồi sao?]
Nghe vậy, Nam Nhiễm nghiêng đầu nhìn thoáng qua hoàn cảnh xung quanh.
Vừa rồi rõ ràng hắn vẫn còn ngồi bên cạnh cô, không biết đã rời đi từ khi nào.
Nam Nhiễm nhìn con cua trong tay mình.
Động tác trên tay dừng lại một lúc.
Sau đó, lại giương mắt xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938576/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.