Mỗi bước đi của cô đều rất đau.
Dưới tình huống bị phơi nắng, cả người Nam Nhiễm trông vô cùng suy yếu.
Hơn nữa, tay trái của cô hình như càng lúc càng sưng nặng thêm.
Tất cả đều phát sinh từ thời khắc đó.
A, thật phiền.
...
Nam Nhiễm nhìn chằm chằm thanh chủy thủ một lúc rồi lăn người trên cát.
Hửm?
Chỉ thấy bên hông đụng phải cái gì đó.
Nam Nhiễm nghiêng đầu nhìn thử.
Phát hiện, không biết từ lúc nào Sino đã đứng trước mặt cô.
Mà cái thứ đụng eo cô, chính là chân của hắn.
Vẻ mặt Sino hờ hững, hai con ngươi đen nhánh không chút cảm xúc.
Môi mỏng cũng không hề động đậy.
Giống hệt thời điểm lần đầu tiên hắn xuất hiện, vừa thần bí vừa cường đại.
Hai người nhìn nhau một hồi.
Đầu tiên là trầm mặc.
Sau đó, Sino nhấc chân, đá cô một cái.
Nam Nhiễm lại lăn một vòng trên bờ cát.
Khó khăn lắm mới chống được một tay lên mặt cát.
Nam Nhiễm ngẩng đầu, hai mắt trừng trừng nhìn hắn.
Có bản lĩnh thì ngươi đứng ở chỗ này chờ đến trời tối đi.
Càng nghĩ, ánh mắt của Nam Nhiễm càng mở lớn.
Mà bên này, Sino tựa hồ không ngờ Nam Nhiễm sẽ bị đá lăn một vòng trên đất.
Mí mắt giật giật.
Hai người lại rơi vào trầm mặc.
Bên tai chỉ có tiếng sóng biển.
Nửa ngày sau, Sino, người từ trước đến nay vẫn luôn ít nói lại chủ động mở miệng đánh vỡ sự yên tĩnh này.
Giọng nói băng lãnh: "Không có gì muốn nói với ta?"
Đáp lại hắn là cả bầu trời yên tĩnh.
Bởi vì Nam Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938572/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.