Màu vàng trong mắt của Sino dần dần nhạt đi, cuối cùng biến thành màu đen giống như bình thường.
Anh cầm con ốc biển trong tay.
Rồi đột nhiên.
Đưa lên miệng, thổi thổi. . Truyện Truyện Teen
Mười mấy giây sau.
Cái người vốn đã bỏ chạy từ lâu nay lại vội vã chạy đến trước mặt Sino.
Nam Nhiễm nhìn Sino.
Rồi lại nhìn con ốc biển trong tay anh.
[Chậc]
Ngày hôm qua, vì quá đói nên cô đã coi con ốc biển kia là đồ ăn, cứ thế bỏ vào miệng cắn một cái.
Nếu người thổi ốc biển không phải chủ nhân của nó.
Thì âm thanh phát ra từ ốc biển sẽ mang người chủ nhân đang ở phương xa trở về nhà.
Đúng vậy.
Không hề sai.
Ốc biển còn được coi là vật đính ước của các cặp tình nhân.
Với ngụ ý là ta nguyện ý lấy ra đồ vật quan trọng nhất của mình, cùng ngươi ở bên nhau.
Nhưng đây là bí mật chỉ có tộc giao nhân mới biết.
Bọn họ lại ẩn cư dưới biển sâu.
Không thể nào có khả năng truyền đến tai sinh vật khác được.
Sino cầm chặt con ốc biển trong tay, bước từng bước về phía Nam Nhiễm.
Khóe môi lại cong lên: "Xem ra, cái lão giao nhân kia không có gạt ta."
Nam Nhiễm một tay chống hông, một tay chống vào thân cây đại thụ.
Vì chạy quá gấp nên thân thể lúc này của cô đã không còn chịu khống chế nữa.
Cả người đều mệt mỏi, tay chân rụng rời.
Vốn dĩ Sino định tìm Nam Nhiễm tính sổ.
Nhưng cuối cùng thì sao?
Cuối cùng thì đồng chí Nam Nhiễm vẫn chưa hề nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938556/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.