Đây là có ý gì?
Cũng không biết tại sao, nhưng cô ta cảm thấy chuyện gì Nam Nhiễm cũng có thể làm được.
Cả người run rẩy, mở miệng.
"Không, không đâu, về sau sẽ không như vậy nữa."
Tiểu Hắc Long nghe ký chủ nói.
Ách... cảm thấy thực quen mắt, còn rất có đạo lý a.
Nam Nhiễm tới gần vị đại tỷ kia, nhẹ nhàng hỏi.
"Nếu còn bị tôi phát hiện thì làm sao?"
Đại tỷ kia ra sức lắc đầu.
"Không, không! Tôi nhất định sẽ không bắt nạt người khác nữa."
Nữ sinh này thật sự rất dọa người, chỉ cần cô vừa lại gần, lông tơ cả người cô ta đều dựng thẳng lên, giống như gặp phải chuyện gì vô cùng nguy hiểm.
Bị kích thích mạnh như vậy, đại tỷ chỉ biết ngồi xổm trên mặt đất, ôm đầu khóc lớn.
Nam Nhiễm bĩu môi.
Lúc này, Tiểu Hắc Long vẫn luôn im lặng bỗng nhiên chen vào.
[leng keng, chúc mừng ký chủ đã thực hiện được một việc tốt.]
Tiểu Hắc Long thật hưng phấn.
[ký chủ, ngài vừa thay đổi vận mệnh của vị đại tỷ này, khiến cô ta không dám bắt nạt các bạn học khác nữa, cứu thoát rất nhiều người a~!]
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật.
"Ừ."
Tiểu Hắc Long nhìn thái độ thờ ơ của ký chủ.
Lập tức mở miệng.
[chúc mừng ký chủ, đạt được một viên dạ minh châu.]
Nghe được lời này, cả người Nam Nhiễm phấn chấn hơn một chút.
Mở tay ra, chờ đợi.
Hệ thống đang vui mừng vừa thấy ký chủ bày ra bộ dáng đòi dạ minh châu liền bắt đầu ấp úng.
[ký chủ, dạ minh châu đòi hỏi phải thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938437/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.