Cuối cùng, chương trình học buổi sáng cũng kết thúc.
Nguyên bản, Tiểu Hắc Long cho rằng ký chủ sẽ lập tức chạy đến phòng Hội Học Sinh.
Dù gì ký chủ nhà nó rất...ham ăn.
Tan học được năm phút.
Học sinh trong lớp đều đã rời khỏi.
Nam Nhiễm vẫn ghé vào bàn, không nhúc nhích.
Lại thêm năm phút nữa.
Trong phòng học vẫn yên tĩnh không chút tiếng động.
Tiểu Hắc Long ở một bên nhịn không được nhắc nhở.
[ký chủ, cô không đói bụng sao?]
Nó thử hỏi một chút nhưng không có ai đáp lại.
Hệ thống lâm vào trầm mặc.
Chuyện này không khoa học.
Đến khi, Tiểu Hắc Long cảm nhận được ánh nắng gay gắt từ mặt trời, nó mới hiểu.
Mấy hôm trước, ký chủ đã quyết định đổi chỗ ngồi xuống cuối lớp.
Gió táp mưa sa cũng không ảnh hưởng tới cô.
Chỉ là, vào mùa hè.
Còn là vào ngay giữa trưa.
Mỗi góc trong phòng học đều bị ánh nắng chiếu rọi.
Điều hòa trong lớp cũng chưa sửa xong.
Cho dù có mở quạt hết tốc lực thì nhiệt độ hiện tại vẫn lên tới 30 độ.
Nhìn ký chủ nằm sấp trên bàn, không nhúc nhích.
Suy đoán lúc trước của nó đã được xác minh.
Ký chủ nhà mình không sợ trời không sợ đất nhưng sợ nhất là thời tiết nóng bức.
Một khi gặp phải liền trở nên suy yếu.
Suy yếu đến nỗi cái gì cũng không thèm ăn, việc gì cũng không có sức làm.
Thời gian cứ vậy trôi qua.
Không biết đã qua bao lâu.
Cửa lớp bỗng nhiên bị mở ra.
Một đạo ánh mắt dừng trên người Nam Nhiễm.
Bóng dáng cao ráo bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938431/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.