Sau đó, cổ áo của cô bị người khác túm lại.
Cả người đều bị kéo về phía trước.
Khoảng cách giữa Nam Nhiễm và Bạch Phong mỗi lúc một gần hơn.
Một khuôn mặt đột nhiên phóng đại xuất hiện trước mặt cô.
Diện mạo hoàn hảo, giống như tượng thần Hy Lạp.
Nhìn thế nào cũng không tìm ra khuyết điểm, kèm theo là khí thế độc tôn khiến người khác không khỏi ghen tị.
Ánh mắt Bạch Phong không chút cảm xúc.
"Nếu không muốn sống thì nói thẳng. Tôi có thể từ nơi này ném cô xuống dưới."
Thanh âm cũng giống như tính cách con người anh, đều lạnh lùng dọa người.
Nam Nhiễm bên này nghe anh uy hiếp.
Trong mắt không một tia sợ hãi mà còn nổi lên hưng phấn không thôi.
Dạ minh châu mở miệng nói chuyện.
Vô luận có giải thích thế nào vẫn cảm thấy quá thần kỳ.
Chậc chậc chậc, cả một không gian chứa đầy dạ minh châu kia của cô cũng không có cái nào cường như vậy a~.
Bất quá.
Tầm mắt của cô dần chuyển xuống, nhìn về phía cổ áo đang bị tóm chặt của mình.
Thời điểm đang tập trung suy nghĩ, đột nhiên Bạch Phong buông lỏng tay.
Anh tự nhiên gỡ nút thắt trên cùng ra, cũng không thèm liếc mắt nhìn Nam Nhiễm một cái, xem cô có đồng ý hay không.
Lại lần nữa khôi phục bộ dáng lạnh lùng, không cảm xúc như thường ngày, bỏ đi.
...
Bởi vì khúc nhạc đệm này, Nam Nhiễm liền quên mất sự tình phải đưa thơ cho người khác.
Chỉ nghe hệ thống Tiểu Hắc Long ở trong đầu cô lảm nhảm như ông cụ đang dạy dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938418/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.