Edit: Mẹ Mìn
Truyền dịch? Thuốc kháng virus?
Mễ Kiều cười nhạo một tiếng, một đôi mắt hoa đào mị hoặc dưới ánh mặt trời làm người ta say mê, làn mi cong dài dưới gió thu khẽ lay, nụ cười xấu xa trên môi làm cô có vẻ phong tình rất khác biệt.
Mặc dù hai người có diện mạo giống nhau đến chín phần, nhưng mà vẻ kiều mỵ thanh thuần toát ra từ trong người cô gái trước mặt, Chung Lan tự nhận, cô làm không được.
"Làm sao cô biết tôi cần truyền dịch? Tôi xem, cô là chồn cấp gà chúc tết, không có ý tốt?"
"Ha ha, cô suy nghĩ nhiều rồi."
Chung Lan hướng Mễ Kiều cái nhìn thập phần chân thành, vẻ mặt dịu dàng: "không nói đến quan hệ hiện tại của cô cùng Trầm Nghê Trần, chỉ bằng quan hệ trước kia của tôi cùng anh ấy, tôi nghĩ, gặp côkhông thoải mái, vì để anh ấy có thể an tâm, tôi cũng sẽ chủ động quan tâm một chút."
"Hứ!"
Mễ Kiều hèn mọn liếc cô ta một cái, lập tức đưa cốc trà sữa đang cầm trên tay lên hung hăng hút mộtngụm.
"Cám ơn cô đối với Tiểu Trần Trần một lòng say mê, nhưng mà ngại quá, tôi lại không có thiện cảm với cô, cầu xin cô nhanh chút biến mắt cho tôi! Liếc cô thêm cái nữa, tôi sợ tôi sẽ không tiêu hóa được mất!"
Tay cầm trà sữa, mắt nhìn ra mặt hồ yên ả, Mễ Kiều không thèm liếc mắt nhìn Chung Lan một cái, cứng rắn phun ra những lời này, liền xoay người bước đi.
Chung Lan nhất thời nghẹn lời, trong đầu vang lên câu nói lúc trước của Trầm Nghê Trần, cô cùng Mễ Kiều bất đồng, cư nhiên Mễ Kiều so với cô đáng yêu hơn.
Ha ha, tay Chung Lan không tự giác xoa xoa dạ dầy, bị lời nói của Mễ Kiều làm cho tức giận, lại bắt đầu ẩn ẩn đau.
"Trầm Nghê Trần nói, tôi với cô trong lúc bất đồng, cô lại đáng yêu hơn tôi. Nhưng mà, tôi nhìn thế nào cũng không thấy, cô đáng yêu chỗ nào?"
Mễ Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bat-luong-quan-hon/3287762/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.