Editor: Shmily
---------------------
Hạ Thập Thất nhìn theo tầm mắt của hắn, cúi đầu xuống nhìn ngực mình. Chó má, cô thuận tay cầm quyển tạp chí bên cạnh lên, che đi bộ vị mẫn cảm.
"Anh chắc chắn là tôi phát dục không thành công?" Cô hỏi lại.
Tịch Đình Ngự thong thả ung dung sửa sang lại văn kiện trên bàn, nhàn nhạt đáp: "Bằng không thì sao?"
"Rõ ràng là phát dục quá thành công mà."
Hạ Thập Thất ưỡn ngực, vẻ mặt không chịu thua nhìn hắn.
Tịch Đình Ngự khẽ cong môi, lại nhìn lướt qua chỗ mẫn cảm đã bị tạp chí che khuất của cô, cũng không nói thêm gì nữa.
Ánh mắt lộ liễu như vậy thực khiến cho Hạ Thập Thất không vui: "Đại thúc, anh dùng ánh mắt đói khát như vậy nhìn tôi, đây là muốn làm kiểu văn phòng play với tôi à? Kỳ thật cũng không sao cả, chỉ sợ đám cấp dưới của anh phát hiện ra thì cái mặt già của anh sẽ không còn nữa thôi."
Bút máy đang lướt nhanh trên trang giấy đột nhiên dừng lại, con ngươi Tịch Đình Ngự lạnh lùng liếc cô.
Cái mặt già của hắn?
Thấy sắc mặt của hắn đã lạnh tới cực điểm, Hạ Thập Thất liền nhịn không được mà cong khóe môi.
Ý cười của cô rất sâu, Tịch Đình Ngự cũng chỉ nhìn cô có một cái rồi thu lại tầm mắt, một lần nữa tập trung vào làm việc.
Hắn có rất nhiều việc phải làm, văn phòng to như vậy trong nháy mắt liền khôi phục lại sự an tĩnh.
Hạ Thập Thất cũng không nói gì nữa, cô nhàm chán móc di động từ trong túi ra, ấn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107402/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.