Editor: Shmily
--------------------
"Hiến thân thì không được."
Hạ Thập Thất liền từ chối ngay lập tức, sau đó lại nói, "Bất quá, nếu như hôn hôn một chút, tôi vẫn có thể tiếp thu."
"Hôn môi?" Tịch Đình Ngự bất động thanh sắc nhìn cô, môi mỏng khẽ nhếch, không nhanh không chậm mở miệng: "Tôi không có hứng thú."
"A..." Hạ Thập Thất ý vị thâm trường lên tiếng, sau đó liền nhảy lên ngồi hẳn lên bàn sách, cười cười nhìn người đàn ông trước mặt.
"Tôi rất bận, không có tâm tư chơi với em, đi ra ngoài."
Tịch Đình Ngự lại một lần nữa cúi đầu lật xem văn kiện.
"Vậy anh cứ bận chuyện của anh đi, tôi chỉ nhìn thôi, sẽ không làm phiền anh." Hạ Thập Thất nói xong liền cúi người, không an phận tới gần hắn.
Ngoài miệng nói là sẽ không làm phiền, thế nhưng hành động lớn mật của cô lại càng có thể nhiễu loạn tâm trí của hắn.
Ánh mắt Tịch Đình Ngự trầm xuống vài phần, quanh thân trên dưới tựa hồ như đang phóng thích ra hơi thở nguy hiểm.
Bị một nữ nhân như vậy trêu chọc, hắn vẫn là lần đầu tiên.
Lại qua loa lật xem vài phần văn kiện, Tịch Đình Ngự rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên.
Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy hai mắt Hạ Thập Thất nhắm nghiền, chậm rãi tiến sát tới mặt hắn.
Sau đó...
Một cái thơm má đột nhiên không kịp phòng bị dừng trên mặt hắn.
"..."
"Hạ Thập Thất, em khó kiềm chế tới vậy?"
Tịch Đình Ngự đạm mạc quét mắt nhìn cô một cái, bắt đầu thong thả ung dung sửa sang lại văn kiện trên bàn sách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107396/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.