Editor: Shmily
--------------------
Tịch Đình Ngự tới sân đánh golf để bàn chuyện làm ăn, thuận tiện còn hẹn cả Thất Dạ.
Sau khi bàn xong, khách hàng đã rời đi rồi, hai người liền tìm một nơi an tĩnh ngồi xuống.
"Hai ngày này, Bạch Hạ tựa hồ có chút không an phận." Thất Dạ vừa thưởng thức gậy golf, vừa nói.
Tịch Đình Ngự đưa mắt nhìn Thất Dạ một cái, trên mặt trước sau vẫn là biểu tình thanh lãnh đó, môi mỏng hơi nhấp: "Nhắc tới cô ta làm gì?"
Biểu tình trên mặt hắn lạnh nhạt tới cực hạn, căn bản là không thèm để Bạch Hạ vào trong lòng.
Thất Dạ nhìn hắn, nói: "Cậu cẩn thận một chút, Bạch Hạ kia cũng không hề đơn giản, hơn nữa hai người con nuôi của Bạch Nhung cũng không phải đèn đã cạn dầu."
"Tôi tự có chừng mực." Tịch Đình Ngự lạnh lùng mở miệng, hắn dừng một chút, như là lại nghĩ đến cái gì, nhắc nhở nói: "Trịnh Vũ ra tù rồi, với loại tính cách hiếu thắng kia của cô ta, e là sẽ không chịu để yên đâu. Chú ý tới cô bạn nhỏ kia của cậu một chút, miễn cho lại xảy ra chuyện."
Thất Dạ gật đầu "ừ" một tiếng, xem như đáp lại.
9 giờ tối.
Trường cấp ba Nhị Trung ở Dạ Thành.
Ngày hôm nay là ngày mà các học sinh được tùy ý đi ra khỏi trường vào buổi tối, ở trong trường học ngột ngạt suốt một tháng, chuông tan học vừa mới vang lên, học sinh của các lớp đã không nhịn được nữa, sôi nổi chạy ra khỏi phòng học.
Mọi người đều gấp không chờ nổi muốn đi ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107389/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.