Editor: Shmily
---------------------
Vì thế, Hạ Thập Thất liền mở miệng thoái thác: "Ông nội, như vậy không tốt lắm."
"Không tốt là không tốt thế nào? Cháu là cháu dâu của ta, cùng với cháu trai của ta về nhà ta ở thì có ai dám nói xấu?" Bên kia mơ hồ truyền tới thanh âm không vui của lão gia tử.
Đương nhiên là không ai dám nói xấu rồi!
Đường đường là Tịch lão gia tử, giậm chân một cái thôi là có thể làm cho toàn cái Dạ Thành này rung chuyển. Cứ cho là ông tìm cho cháu trai mình một trăm người phụ nữ, để cho cả một trăm người này đều tiến vào Tịch gia ở thì cũng chẳng ai dám nói ra nói vào cả.
"Cháu không phải sợ người khác nói xấu." Hạ Thập Thất giải thích: "Cháu là cảm thấy không có tiện."
"Sao lại không tiện?" Lão gia tử truy hỏi.
"Cháu với đại thúc đang trong thời kì yêu đương cuồng nhiệt, vừa thấy mặt thì không phải hôn sẽ là ôm. Nếu như thật sự về nhà cũ ở, cháu sẽ cảm thấy không được tự nhiên. Đặc biệt là vào buổi tối, đại thúc ngủ đều không thành thật một chút nào cả, nếu như làm ra động tĩnh gì chọc cho người không vui thì không tốt lắm."
Ừm, cái này xác thật cũng được tính là một lý do.
Sở dĩ lão gia tử muốn Hạ Thập Thất và Tịch Đình Ngự dọn về nhà cũ ở, bất quá chính là muốn giám sát quá trình "tạo người" của bọn họ mà thôi. Nghe lời Hạ Thập Thất vừa nói, ông liền tức khắc bừng tỉnh: "Vậy hai đứa không cần về đâu, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107387/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.