Editor: Shmily
--------------------
Hạ Thập Thất: "..."
"Cho nên, cô là đang đem cô ấy bán đi?" Tịch Đình Ngự nhướng mày, khóe miệng chứa ý cười nhìn Đường Đậu Đậu.
Con ngươi hắn sâu thẳm như đại dương mênh mông, sâu không thấy đáy, ngay cả đám cáo già lăn lộn trên thương trường nhiều năm cũng không dám nhìn thẳng.
Cứ cho như Đường Đậu Đậu từ nhỏ đã lớn lên cùng một đám lưu manh đi chăng nữa thì khi đối diện với Tịch Đình Ngự cũng không hiểu hết được.
"Bán mua cái gì, khó nghe quá. Nếu anh thắng, tôi sẽ đem Thập Thất tặng cho anh!"
Hạ Thập Thất: "..."
Dễ nghe quá cơ.
Ý cười nơi khóe miệng của Tịch Đình Ngự tăng thêm vài phần, "Như thế nào, cô cược với tôi?"
Nếu bảo Đường Đậu Đậu tự lên cược với Tịch Đình Ngự, nó tuyệt đối sẽ không dám.
Không nói tới kỹ năng chơi của nó cực kì tệ, ngay cả đánh bài bình thường cũng kém tới nỗi không dám ló mặt ra...
Đường Đậu Đậu lắc đầu, quét mắt nhìn toàn bộ sòng bạc, nói: "Sòng bạc lớn như vậy, tìm một cao thủ so chiêu với anh là quá dễ dàng."
Dừng một chút, lại tiếp tục: "Sòng bạc của Hạ gia chúng tôi, chơi kiểu gì cũng có, anh rể tương lai thông thạo cái gì nhất thì chơi cái đó. Kể cả nơi này có không có thì tôi cũng sẽ cho người kiếm về đây cho anh!"
Tịch Đình Ngự quét mắt nhìn bốn phía, môi mỏng khẽ mở: "Cho nên, tính cô thắng như thế nào, mà tôi thắng như thế nào?"
Đường Đậu Đậu cười hắc hắc, "Xem ra anh rể tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107350/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.