Editor: Shmily
----------------------
"Lúc trước rốt cuộc là vì cái gì mà mẹ ở bên cha con vậy?" Hạ Thập Thất đột nhiên mở miệng hỏi cái vấn đề đã hỏi qua vô số lần này.
Tạ Chỉ Hủy đỏ mặt, "Còn có thể vì cái gì, thích chứ còn sao nữa."
"Chỉ thế thôi á? Nhưng lúc đó cha con đã có vợ, còn có cả con rồi cơ mà."
Hạ Thập Thất vẫn luôn không hiểu được, vì cái gì mà một người phụ nữ xinh đẹp như bà lại cam tâm tình nguyện đi theo một người đàn ông đã có gia đình.
Cô cẩn thận quan sát biểu tình của Tạ Chỉ Hủy, Tạ Chỉ Hủy lại vẫn là bộ dáng của mấy lần trước, nghiêm trang trả lời: "Thời điểm yêu một người, làm gì còn nghĩ được nhiều như thế."
"À, khẳng định là cha con dụ dỗ mẹ đi."
"Đương nhiên không phải, muốn dụ dỗ, cũng là mẹ đi dụ dỗ hắn nha."
"Mẹ là gặp được mẹ con tâm địa thiện lương, nếu như là người khác, khẳng định mẹ đã bị tạt cho một gáo axit rồi."
"Đúng vậy, cho nên chúng ta mới có thể chung sống hòa bình suốt mười mấy năm đó. Mẹ thực sự rất cảm kích mẹ con, cho nên mẹ cũng luôn xem con là con gái ruột mà đối xử."
"Mẹ là cảm thấy có một đứa con gái thiên sinh lệ chất* như con, đi ra ngoài rất có mặt mũi đi."
*Thiên sinh lệ chất: Vẻ đẹp tự nhiên (thường là chỉ những người xinh đẹp).
Tạ Chỉ Hủy cười một tiếng, "Mẹ là loại phụ nữ tục tằng như thế sao?"
Hạ Thập Thất cười cười, cũng không có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107302/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.