Editor: Shmily
--------------------
"Vậy không chơi với anh nữa, đại thúc."
Hai chữ cuối cùng, Hạ Thập Thất dùng sức nhấn mạnh, giống như là một tiếng "đại thúc" này, liền hoàn toàn chặt đứt mối quan hệ giữa hai người.
Nói xong, cô xoay người rời đi.
Nhìn thân ảnh của cô biến mất ở cửa tiệm cafe, đáy mắt Tịch Đình Ngự khẽ nhúc nhích, chậm rãi biến hóa, ánh mắt nguy hiểm quét quanh những người ở đây, đem những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu kia bức trở về, sau đó cất bước đi ra ngoài.
Vừa mới ra khỏi quán cafe, di động của hắn vang lên, sau khi ấn nghe, thanh âm thanh lãnh hờ hững lên tiếng: "Nói."
"Tịch tiên sinh, chuyện đã điều tra xong, là người của Giang Chấn Thiên."
"Ừ, ngươi biết nên làm thế nào?"
"Vâng, đã biết!"
*
Hạ Thập Thất vừa về tới nhà, Đường Đậu Đậu đã nhào lên, "Thập Thất, cuối cùng chị cũng về rồi!"
"Nói như kiểu chị mày đi lâu lắm không bằng." Hạ Thập Thất nhướng mày, ghét bỏ đẩy đẩy người đang dính trên người mình.
Đường Đậu Đậu nhăn cái mũi lại, lôi kéo Hạ Thập Thất đi vào phòng khách, sau đó đem cô ấn ở trên sofa, rót một ly trà đưa tới, hỏi: "Tịch Đình Ngự chuyện kia, anh ta..."
"Khá tốt, thân thể khỏe mạnh, tính dẻo dai rất tốt." Hạ Thập Thất nói, lại cúi đầu nhấp một ngụm trà.
Đường Đậu Đậu ngồi xuống bên người cô, "Chị không phải lại ngủ anh ta nữa đấy chứ?"
Hạ Thập Thất "ừ" một tiếng.
Đường Đậu Đậu gật gật đầu, cuối cùng thì việc Tịch Đình Ngự có vợ hay không, cô nàng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107273/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.