Editor: Shmily
---------------------
Hạ Thập Thất xoay người, thấy là Tịch Đình Ngự, liền khôi phục lại thần sắc ban đầu, giống như một người không có việc gì hỏi: "Nó sao rồi?"
Tịch Đình Ngự thuận thế dựa vào bên cạnh, bất động thanh sắc mở miệng: "Không nghiêm trọng lắm, đang ở phòng bệnh, bác sĩ đang xử lí vết thương."
Nghe được Đường Đậu Đậu không có việc gì, Hạ Thập Thất rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó câu môi người, "Cảm ơn đại thúc."
Tịch Đình Ngự "ừ" một tiếng, nói với cô: "Phòng bệnh ở phía trước."
"Đã biết." Hạ Thập Thất gật gật đầu, xoay người liền đi, đi được một đoạn liền nghĩ tới chuyện gì đó, vội quay đầu lại.
"Cái đó..."
Lời vừa mới ra khỏi miệng, Tịch Đình Ngự đã không thấy đâu.
Đi nhanh như vậy...
Hạ Thập Thất nhíu mày, kỳ thật cô muốn hỏi một chút, tiền thuốc men... đã thanh toán chưa?
Phòng bệnh cuối hành lang, Hạ Thập Thất chờ ở cửa, phòng bệnh VIP chỉ có một người, xuyên qua cửa kính của bệnh viện mơ hồ có thể thấy được giường bệnh bên trong, một đống bác sĩ cùng y tá đang vây quanh giường.
Đại khái là qua năm phút, cửa phòng bệnh mở ra, nhân viên y tế đi từ bên trong ra.
Hạ Thập Thất vội vàng chạy qua hỏi, "Bác sĩ, em gái tôi sao rồi?"
"Vị tiểu thư này cứ yên tâm, em gái cô không có trở ngại gì. Không bị thương tổn tới gân cốt, thế nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, cánh tay ấy trong khoảng thời gian này, tốt nhất là không nên chịu sự va chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107233/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.