Editor: Shmily
--------------------
Giá trị cứ tiếp tục tăng lên, xem ra lần này đại đa số những người có mặt ở đây đều quyết tâm nhất định phải có được ngọc Như Ý.
Hạ Thập Thất cũng đi theo xem náo nhiệt, mỗi lần Trịnh Vũ giơ thẻ, cô đều tăng lên theo một ngàn tệ.
Thời điểm ngọc Như Ý bị kêu lên tới giá 320 vạn đã có vài người liên tiếp bỏ quyền, cũng không còn kịch liệt như vừa rồi nữa, chỉ còn có ít ỏi mấy người vẫn cố gắng cầm cự.
Rất nhanh, những người khác cũng lục tục bỏ cuộc, cuối cùng cũng chỉ còn có hai người Hạ Thập Thất và Trịnh Vũ.
"350 vạn!"
Trịnh Vũ giơ cao thẻ bài trong tay, đem giá cả nâng lên một bậc mới.
"350 vạn lẻ một ngàn." Hạ Thập Thất giơ thẻ, lười nhác ngáp một cái.
"360 vạn!" Trịnh Vũ vẫn tiếp tục giơ thẻ.
"360 vạn lẻ một ngàn."
"400 vạn!" Trịnh Vũ một hơi tăng lên mấy chục vạn.
Hạ Thập Thất cảm thấy thời cơ đã tới, vì thế không hề tăng giá nữa, bỏ quyền.
Nửa phút chờ đợi qua đi, người đấu giá gõ vang búa gỗ: "400 vạn lần một!"
Không ai tăng giá.
Người bán đấu giá liền gõ thêm tiếng thứ hai: "400 vạn lần hai!"
Vẫn không có người nào tăng giá.
Lúc này, người bán đấu giá liền gõ một tiếng búa kết thúc: "400 vạn lần ba! Chúc mừng vị nữ sĩ này đã có được vật phẩm ngọc Như Ý."
Thời điểm người bán đấu giá cất cao giọng tuyên bố, một nhân viên công tác vội vàng đi lên đài, thì thầm vài câu với người bán đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107222/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.