Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Thành phố B.
Thành phố đã từng rực rỡ huy hoàng, bây giờ chỉ còn lại bóng tối và nỗi đau.
"Chúng ta còn có thể sống sót để ra ngoài không?" Trong một góc tối, có người nghẹn ngào nói.
"Chắc chắn là có thể, chúng ta chắc chắn có thể rời khỏi nơi này."
"Nhưng mà...... Chúng ta phải làm sao để ra ngoài đây?"
Nếu nhìn từ trên không, liền sẽ thấy vị trí nhóm người này đang nằm ngay ở trung tâm thành phố.
Những chỗ khác của thành phố có rất nhiều người bộ dạng kỳ quái đi lang thang
Lộc cộc ——
"Các cậu có nghe thấy tiếng gì không?"
Vài người ngừng thở, chăm chú lắng nghe.
Lộc cộc ——
Đó là tiếng giày cao gót đi trên đất.
Lộc cộc lộc cộc——
Bởi vì bốn phía lúc này rất yên tĩnh, cho nên thanh âm kia phá lệ rõ ràng, giống như là ở......
Sau lưng mọi người cùng dâng lên một cỗ khí lạnh, chạy thẳng lên trán, cứng đờ mà quay đầu lại.
Trong bóng đêm, bọn họ chỉ nhìn thấy một hình dáng mơ hồ.
Đứng đằng sau cách bọn họ không xa.
Là người hay là......
Cũng không biết là ai, đột nhiên có một tia sáng chiếu ra phía đó.
Trùng hợp chỗ chiếu sáng thân ảnh kia, làm cho bọn họ thấy rõ thứ đứng sau.
Đó là một tiểu cô nương, trên người mặc một chiếc váy nhỏ màu đỏ tung xõa, giày cao gót lóe lên ánh sáng.
Cô giống như minh tinh vừa đi thảm đỏ xong, cả người hoa lệ, gọn gàng, tương phản với thế giới đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-10-van-li-do-phai-khac-kim/1186771/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.