Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by Tuyết Hạ Bình Chi & Triệu Mộc Hạ.
~~~
Đống lửa trong rừng bùng cháy tạo ra những âm thanh lách tách.
Linh Quỳnh dựa vào trên thân rắn đen, Lầu Tinh Lạc ngồi ở bên cạnh, cúi đầu nhìn Kỳ Lân Đồ trong tay.
"Ngươi cần cái này làm cái gì? Ngươi sẽ không thật muốn thả thứ gì ra chứ?"
Lầu Tinh Lạc ngước mắt nhìn nàng, ánh lửa trong cặp mắt thâm thúy kia bập bùng, chậm rãi nói: "Hối hận rồi à?"
Linh Quỳnh lắc đầu "Ta chỉ là tò mò."
Đồ đã tặng con yêu làm sao có thể hối hận chứ!
Nuôi con ta là chuyên nghiệp!
Lầu Tinh Lạc cụp mắt xuống, đầu ngón tay cọ xát ở mép Kỳ Lân Đồ một lúc..
Hắn đem Kỳ Lân Đồ đặt ngang trên tay, chậm rãi giơ lên.
Kỳ Lân Đồ từ trong lòng bàn tay hắn dần dần lơ lửng trên không, ánh sáng chậm rãi lan tràn từ bên trong ra, tạo thành hàng loạt những chữ nối tiếp nhau.
Những chữ kia giống như được viết bởi một người tàn phế cấp 10, lộn xộn rải rác trong không khí.
Lầu Tinh Lạc buông tay xuống, Kỳ Lân Đồ cũng không rơi xuống, vẫn vững vàng lơ lửng trên hư không.
"Biết nó vì sao được gọi là Kỳ Lân Đồ không?" Hắn hỏi.
Kỳ Lân Đồ nhìn qua rất giống một khối đá hoặc ngọc thạch, dễ hiểu hơn thì nó càng giống như là Kỳ Lân thạch hoặc ngọc Kỳ Lân hơn.
Linh Quỳnh nâng khuôn mặt nhỏ lắc đầu.
"Nó vốn chính là một bức tranh."
"Đây không phải chữ sao?"
"Không đúng chỗ, chỉ khi sắp xếp đúng chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-10-van-li-do-phai-khac-kim/1186750/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.